Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Chồng Tôi Là Kẻ Thù - Chương 187

Cập nhật lúc: 2025-02-06 21:13:53
Lượt xem: 1

Cuối mùa thu, ánh mặt trời vừa ấm áp vừa mang đến cảm giác thoải mái.

 

Thi Hảo soạn sửa xong đi ra khỏi nhà. Cô đến nhà hàng trước giờ hẹn chừng nửa tiếng đồng hồ.

 

Sau khi vào phòng bao, Thi Hảo nhìn cánh cửa đang đóng chặt rồi thở dài một hơi.

 

Cô rất căng thẳng nên rất muốn làm gì đó để đánh lạc hướng bản thân không nghĩ tới nữa.

 

Sau một hồi băn khoăn, Thi Hảo bấm vào ảnh đại diện của Ôn Ỷ.

 

Thi Hảo: [Kể cho tớ nghe mấy chuyện hài làm người ta cười thoải mái đi.]

 

Ôn Ỷ: [?]

 

Thi Hảo: [Trưa nay tớ có hẹn dùng bữa với chủ tịch.]

 

Ôn Ỷ: [???]

 

Ôn Ỷ: [Cậu chuẩn bị đấu tranh cho bản thân mình rồi hả?]

 

Nhìn tin nhắn cô ấy gửi lại, Thi Hảo nghĩ ngợi một lúc rồi hỏi: [Cậu có cảm thấy tớ đang không biết tự lượng sức mình và hơi bốc đồng hay không?]

 

Có lẽ là vì lời này của Thi Hảo thật sự khiến người ta bực mình nên Ôn Ỷ gửi thẳng cho cô nguyên một cái tin nhắn thoại: "Thi Hảo, cậu nghĩ cái quái gì vậy hả? Giờ tớ chỉ mong cậu bốc đồng như thế mà thôi. Cậu và tổng giám đốc Lương thích nhau. Anh ấy không thể buông tay cậu được, cậu cũng không quên được anh ấy. Hơn nữa cái gì mà không biết tự lượng sức mình cơ? Cậu đang cố gắng đấu tranh cho tình yêu của bản thân. Ai dám nói cậu không biết tự lượng sức mình nào? Tớ sẽ chửi kẻ đó thay cậu."

 

Ôn Ỷ: "Bản thân cậu cũng không được nói mấy lời đó. Cậu nói ra mấy câu xem nhẹ bản thân như thế nữa là tớ block cậu luôn."

 

Thi Hảo bật cười: [Tớ không có ý đó.]

 

Ôn Ỷ: [Dù có ý gì đi chăng nữa thì cậu cũng cứ cố gắng lên là được. Tớ sẽ luôn đứng về phía cậu. Tớ cảm thấy chủ tịch cũng không phải người bất chấp lý lẽ đâu. Cậu kiên cường hơn một chút có khi ông ấy sẽ cho phép đấy.]

 

Thi Hảo: [Được.]

 

Sau khi nói chuyện với Ôn Ỷ một hồi, Thi Hảo cảm thấy tâm trạng mình đã được thả lỏng hơn nhiều.

 

Cô thoáng nhận ra cảm giác căng thẳng đã tan biến đi không ít rồi.

 

-

 

Thấy sắp đến giờ hẹn, Thi Hảo bèn vào nhà vệ sinh một chuyến.

 

Cô vòng vèo từ trong nhà vệ sinh về phòng, vừa mới ngồi xuống thì Lương Hanh tới.

 

"Chủ tịch." Thi Hảo vội vàng đứng bật dậy khỏi ghế.

 

Lương Hanh cười ha hả nhìn cô một cái rồi ra hiệu cho cô ngồi xuống: "Thi Hảo, đã lâu không gặp."

 

Thi Hảo gật đầu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./chong-toi-la-ke-thu/chuong-187.html.]

 

Đúng là đã mấy tháng rồi bọn họ chưa gặp lại nhau.

 

"Chúng ta gọi món trước đã." Lương Hanh nói: "Sau đó vừa ăn vừa nói chuyện."

 

Thi Hảo nhẹ nhàng đáp: "Vâng, được ạ."

 

Hai người gọi chút đồ ăn ngon. Lương Hanh bảo quản gia châm trà cho Thi Hảo.

 

"Nếm thử một chút xem tay nghề bác Tôn của cháu như thế nào."

 

Thi Hảo nhận lấy rồi nói lời cảm ơn: "Cháu thử xem sao."

 

"Mùi vị thế nào?" Chờ cô uống xong Lương Hanh mới lên tieensg hỏi.

 

Cô ngước mắt lên đối diện với ánh mắt hiền hoà kia: "Cháu không biết phải hình dung kiểu gì nữa."

 

Cô không nghiên cứu nhiều về trà.

 

Lương Hanh bật cười: "Uống có ngon không?"

 

"Vâng." Thi Hảo cảm nhận vị trà đang ngập tràn trong miệng mình: "Cũng không tệ lắm ạ."

 

Lương Hanh gật đầu một cái: "Sau này nếu cháu rảnh rỗi thì mời cháu tới nhà uống nhé."

 

Thi Hảo ngẩn người, bỗng dưng cô muốn biết ý khác trong câu nói này của ông là gì.

 

Nhưng cô còn chưa kịp hỏi thì nhân viên phục vụ đã đưa đồ ăn vào phòng rồi.

 

Thi Hảo bị cắt ngang nên đành phải tạm thời nuốt mấy lời đã ra đến khóe miệng xuống.

 

Lương Hanh không thích nói chuyện trong lúc ăn cơm.

 

Thi Hảo biết rõ điều này nên rất tự giác giữ yên lặng khi dùng bữa. Cô sốt ruột nhưng cũng không thể vội vàng nhất thời.

 

Tương tự, cô đoán chắc rằng Lương Hanh đã biết mục đích của cô khi hẹn ông ra ngoài ăn cơm hôm nay.

 

Hai người yên lặng ăn uống.

 

Đến khi khá no rồi Lương Hanh mới mở lời trước: "Cháu làm việc ở công ty mới thế nào? Công việc có thuận lợi không?"

 

Thi Hảo thản nhiên đáp: "Khi vừa bắt đầu làm việc cháu còn chưa quen lắm nhưng giờ thì tốt hơn nhiều rồi ạ."

 

Lương Hanh gật gù: "Vậy đồng nghiệp thì sao? Cháu không bị bắt nạt trong môi trường mới chứ?"

 

Nghe thấy câu hỏi ấm áp như vậy, trái tim Thi Hảo dần trở nên ấm hơn. Đây là lần thứ hai cô nhận được những lời lẽ quan tâm ân cần như thế này rồi.

 

Lần trước là lúc cô vừa mới vào tập đoàn Lương thị, lúc đó Lương Hanh đã mời cô đi ăn cơm để chúc mừng cô được nhận vào làm việc chính thức. Ông cũng hỏi cô những câu như vừa rồi.

Loading...