Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Chồng Tôi Là Kẻ Thù - Chương 190

Cập nhật lúc: 2025-02-06 21:14:31
Lượt xem: 7

Ông thản nhiên nói: "Ông không hề muốn làm khó hai đứa chút nào. Chỉ là ông thật sự không đồng ý với chuyện trước đây giữa hai đứa." Ông nói với Thi Hảo: "Ông nội Lương cũng đã nghĩ rồi. Nếu sau khi hai đứa chia tay nhau mà hối hận, có đủ can đảm để đấu tranh trước mặt ông muốn xin ông cho thêm cơ hội ở bên nhau lần nữa thì cũng không phải là ông không thể cho."

 

Nghe thấy lời này, mắt Thi Hảo sáng bừng lên.

 

Lương Hanh hắt cho cô một bát nước lạnh: "Đừng có vui mừng quá sớm."

 

Thi Hảo: "..."

 

Lương Hanh hạ thấp giọng xuống: "Ông già rồi, không muốn nhúng tay quá sâu vào chuyện giữa hai đứa. Chẳng qua ông hy vọng các cháu đừng bao giờ quên vì được ở bên nhau mà cả hai đã cố gắng đến nhường nào, phải luôn nhớ kỹ ý nguyện ban đầu của bản thân. Tương lai dù các cháu chọn đi cùng nhau hay chia tay thì cũng cố gắng hết sức đừng làm tổn thương những người khác. Hẳn là cháu hiểu được ý của ông nội."

 

Cổ họng Thi Hảo khô khốc: "Cháu hiểu ạ."

 

Lương Tây Kinh là một trong những người bị hại và bị tổn thương sau khi ba mẹ anh ly hôn.

 

Lương Hanh ừ một tiếng: "Những gì nên nói ông nội Lương nói hết rồi. Còn lại thì hai đứa xem mà làm đi."

 

Thi Hảo thoải mái cười một tiếng: "Cảm ơn chủ tịch."

 

Thấy nụ cười rạng rỡ trên mặt cô, Lương Hanh thầm thở dài trong lòng.

 

Trước kia hai đứa bé này đã phải chịu nhiều đau khổ rồi nên ông cũng không nỡ nhìn chúng nó phải tiếp tục chịu khổ thêm nữa.

 

Chỉ là những lời cần nói thì vẫn phải nói.

 

Lương Hanh suy nghĩ một chút rồi nhắc nhở Thi Hảo: "Cháu đã nghỉ việc ở tập đoàn rồi sao còn gọi ông là chủ tịch?"

 

Ông dạy cô: "Gọi ông là ông nội Lương."

 

Thi Hảo vẫn cười, cơ thể thả lỏng hơn nhiều: "Ông nội Lương."

 

Lương Hanh nhìn cô với vẻ chế giễu: "Nếu ông nội Lương cứ khăng khăng không cho phép thì cháu vẫn sẽ gọi ông là chủ tịch phải không?"

 

"..."

 

Thi Hảo ấp úng: "Cháu xin lỗi ạ."

 

Lương Hanh phẩy phẩy tay. Ông có phải người bụng dạ nhỏ nhen đầu óc hẹp hòi đâu mà so đo chút chuyện nhỏ này với cô.

 

Sau một hồi im lặng, Lương Hanh nhớ tới mấy tin đồn gần đây truyền đến tai mình.

 

"Có phải gần đây thằng nhóc thúi kia đang theo đuổi cháu không?"

 

Thi Hảo: "Dạ?"

 

Lương Hanh: "Trước kia hai đứa bắt đầu một cách không chính thức nên lần này nó muốn theo đuổi cháu đấy. Cháu cứ để nó theo đuổi cật lực một thời gian đi, đừng vội đồng ý, làm khó nó nhiều vào để trả thù cho ông nội Lương, nhớ chưa?"

 

Thi Hảo ngơ ngác chớp mắt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./chong-toi-la-ke-thu/chuong-190.html.]

 

Lương Hanh hừ nhẹ: "Để nó chịu thiệt nhiều chút đi."

 

Sợ Thi Hảo mềm lòng, Lương Hanh khuyên nhủ: "Tóm được vào tay nhanh quá chắc chắn nó sẽ không biết quý trọng. Cháu phải cho nó nhớ lâu một chút."

 

"..."

 

Thi Hảo cạn lời một hồi lâu rồi gật đầu đồng ý dưới ánh nhìn soi mói của Lương Hanh: "Ông nội Lương, ông cứ yên tâm đi ạ, cháu sẽ làm theo."

 

Lương Hanh hài lòng: "Đúng là nên như thế."

 

Ông nhìn đồng hồ: "Vậy ông nội Lương về trước đây, không là thằng nhóc thúi kia lại nghi ngờ."

 

Thi Hảo không khỏi tức cười: "Vâng, vậy cháu tiễn ông ra ngoài."

 

Lương Hanh: "Được."

 

-

 

Sau khi chào tạm biệt Lương Hanh, Thi Hảo chia sẻ tin tốt này cho Ôn Ỷ đầu tiên.

 

Cô vừa mới gửi tin nhắn đi thì Ôn Ỷ gọi điện tới.

 

"Trời ơi! Chủ tịch tốt quá chừng luôn á." Ôn Ỷ khiếp sợ: "Ông ấy nói với cậu như vậy thật à?"

 

Thi Hảo đáp: "Hình như tớ biết nguyên nhân tại sao hồi trước ông ấy đề nghị tớ từ chức và chia tay Lương Tây Kinh rồi."

 

Ôn Ỷ: "Tại sao vậy?"

 

Thi Hảo: "Trước kia vì chức vụ nên mối quan hệ giữa hai chúng tớ quá đặc biệt. Ông nội Lương không muốn thấy cảnh chúng tớ bị miệng lưỡi thiên hạ làm phiền."

 

Vậy nên ông đã đề nghị Thi Hảo nghỉ việc.

 

Ôn Ỷ: "Thế chuyện chia tay thì sao?"

 

"Ông ấy bảo chúng tớ bắt đầu một cách không chính thức nên tình cảm sẽ không được lâu dài." Thi Hảo cẩn thận nhớ lại ý định của Lương Hanh: "Ông ấy đề nghị chúng tớ chia tay hẳn là để cho cả hai có thời gian nhận thức rõ tình cảm của mình với người kia sau đó đưa ra lựa chọn."

 

Ôn Ỷ suy nghĩ một chút: "Nếu là vậy thì có vẻ như cũng rất hợp lý."

 

Trên con đường tình cảm nào có chuyện không trắc trở, chỉ có vượt qua mới đón nhận được tương lai tốt đẹp hơn.

 

Thi Hảo ừ một tiếng.

 

Ôn Ỷ lại kêu lên: "Thôi bỏ qua chuyện này đi, dù sao thì đây cũng là một tin tốt. Chỉ cần chủ tịch cho phép là được rồi, những chuyện khác phải xem cậu và Lương Tây Kinh nữa thôi."

 

Thi Hảo: "... Ừ."

 

Cô kiềm chế để mình không cười rộ lên rồi nói với Ôn Ỷ: "Chủ tịch bảo tớ làm khó Lương Tây Kinh một chút, đừng đồng ý với anh ấy nhanh quá."

Loading...