Chồng Tôi Là Kẻ Thù - Chương 204
Cập nhật lúc: 2025-02-07 22:56:44
Lượt xem: 5
Bận hay không bận không quan trọng.
Chỉ cần Thi Hảo đồng ý, anh có thể tới bất cứ lúc nào.
Thi Hảo nhìn anh một lúc, sau đó lắc đầu từ chối: “Không muốn.”
Lương Tây Kinh hơi ngước mắt lên, nhìn cô trong giây lát: “Được, em đi làm đi, anh đến công ty đây.”
Thi Hảo gật đầu: “Gặp lại sau nhé.”
Sau khi hai người chào tạm biệt nhau xong, Thi Hảo quẹt thẻ đi làm.
Vừa đến văn phòng, Thi Hảo đã nhận được ánh nhìn chăm chú của vô số đồng nghiệp. Cô cũng không ngạc nhiên chút nào, hôm qua cô và Lương Tây Kinh xuất hiện tại buổi công chiếu phim, những lời Lương Tây Kinh nói, đồng nghiệp của cô đều nghe thấy, hơn nữa còn nhìn thấy tận mắt luôn rồi.
Thi Hảo hít sâu một hơi rồi bình tĩnh rồi đi đến phòng uống nước rót một ly nước trước đã.
Sau khi lấy nước xong cô quay về chỗ ngồi, người đồng nghiệp ngồi bên cạnh cô cứ nhìn cô chằm chằm, dáng vẻ muốn nói lại thôi.
Nếu đồng nghiệp đã không chủ động mở miệng hỏi, Thi Hảo cũng giả ngu không chủ động mở miệng nói ra.
Tình trạng này kéo dài mãi cho đến khi Bối Diệp Đồng đến công ty mới chấm dứt.
Cô ấy liếc mắt nhìn một vòng rồi gọi: “Thi Hảo, cô đến phòng làm việc của tôi một chuyến.”
Thi Hảo: “...”
Dưới sự chú ý của đông đảo mọi người có mặt trong văn phòng, Thi Hảo đi vào phòng làm việc của Bối Diệp Đồng, sau khi đi vào cô thở phào một hơi.
Nhìn thấy hành động này của cô, Bối Diệp Đồng cười cười: “Cô căng thẳng như vậy làm gì? Bọn họ hỏi cô chuyện giữa cô và tổng giám đốc Lương à?”
Thi Hảo: “...”
Cô có hơi bối rối trước câu hỏi này: “Chị cũng nhìn thấy sao?”
Bối Diệp Đồng nói đùa với cô: “Muốn không nhìn thấy cũng khó, lúc sau hai người các cô xuất hiện trên top tìm kiếm cô hẳn phải biết chứ.”
Ban đầu, Thi Hảo và Lương Tây Kinh chỉ lộ diện cùng nhau tại buổi công chiếu phim, cư dân mạng cũng không quan tâm đến sự xuất hiện của hai người họ. Nhưng sau khi xem hết video rồi sau đó lại có người đào ra được thân phận của Lương Tây Kinh, cư dân mạng lại bắt đầu thảo luận sôi nổi về hai người.
Cũng không ngạc nhiên khi hai người bị những cư dân mạng không biết hai người là ai đưa lên top tìm kiếm.
Bởi vì hầu hết bình luận của cư dân mạng về họ cũng khá tốt nên Lương Tây Kinh mới không bảo Dương Cao Phi trực tiếp xóa top tìm kiếm đi mà chỉ hạ hạng của chủ đề trên top tìm kiếm thấp xuống, để độ hot giảm xuống một cách tự nhiên.
Thi Hảo: “Tôi biết.”
Bối Diệp Đồng hắng giọng, liếc cô: “Tổng giám đốc Lương đang theo đuổi cô à?”
Thi Hảo sững sờ, có phần bất ngờ trước phán đoán chuẩn xác của cô ấy.
Bối Diệp Đồng: “Rất dễ đoán.”
Thi Hảo “À” một tiếng, không biết nên nói gì.
Bối Diệp Đồng cũng không làm khó cô, cô ấy nói thẳng: “Tôi gọi cô vào đây không phải vì chuyện này, tôi cũng chỉ tiện thể hóng chuyện mà thôi, công ty chúng ta rất có tình người, cho dù là chuyện nhân viên yêu đương hay yêu đương với ai cũng đều mặc kệ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./chong-toi-la-ke-thu/chuong-204.html.]
Nói đến đây, cô ấy nháy mắt với Thi Hảo.
Thi Hảo buồn cười: “Thế tôi cảm ơn chị Đồng trước vậy.”
Bối Diệp Đồng: “Đến lúc tổng giám đốc theo đuổi được cô, nhớ để cậu ấy mời ăn cơm là được.”
Thi Hảo: “... Chắc chắn rồi.”
Nói chuyện với nhau về vài chuyện lặt vặt xong, Bối Diệp Đồng sắp xếp công việc mới cho Thi Hảo.
Vừa ra khỏi phòng làm việc của Bối Diệp Đồng, Thi Hảo đã đối mặt với ánh nhìn của mọi người nhìn vào mình, cô không nhịn được thấy buồn cười.
Đến khi Thi Hảo ngồi xuống, người đồng nghiệp bên cạnh rốt cuộc không nén nổi tò mò hỏi: “Thi Hảo, hôm qua khán giả xuất hiện trong buổi công chiếu phim của đám anh Thẩm là cô sao?”
Thi Hảo: “Là tôi.”
Mắt đồng nghiệp sáng lên: “Thế người bên cạnh cô… Là tổng giám đốc Thẩm sao?”
Thi Hảo: “Là anh ấy.”
Mấy người đồng nghiệp nhìn nhau, sau đó lại nhìn về phía cô: “Thế cô và tổng giám đốc Lương?”
Thi Hảo biết mọi người tò mò muốn biết chuyện gì nhưng cô vẫn thừa nước đục thả câu nói: “Thì giống như những gì tổng giám đốc Lương nói trong video đó thôi, chúng tôi là bạn.”
Các đồng nghiệp: “...”
Đây không phải câu trả lời bọn họ muốn nghe.
Mọi người vẫn muốn hỏi thêm nhưng Bối Diệp Đồng đã đi từ trong phòng làm việc ra: “Đi họp thôi nào mọi người, còn chuyện trò thì để sau hãy nói.”
“...”
Bên kia, Lương Tây Kinh cũng giống như Thi Hảo, anh vừa đến văn phòng đã nhận được ánh nhìn của rất nhiều người.
Chỉ có điều anh là ông chủ nên cho dù mọi người có tò mò cũng không dám lên tiếng đặt câu hỏi.
Lương Tây Kinh nói một tiếng cho Thi Hảo biết mình đã đến công ty, sau đó mới bận rộn xử lý công việc trong tay.
Hơn mười giờ, Thi Hảo nhận được tin nhắn Lương Tây Kinh gửi tới: “Em bận không?”
Thi Hảo liếc mắt nhìn đồng hồ, có hơi kinh ngạc: “Sáng hôm nay anh không họp à?”
Nếu cô nhớ không lầm thì vào mười giờ sáng thứ hai mỗi tuần, Lương Tây Kinh có một buổi họp cố định.
Lương Tây Kinh: “Đang họp.”
Thi Hảo: “?”
Lương Tây Kinh: “Bọn họ dài dòng quá.”
Thi Hảo chế giễu anh: “Sao trước kia anh không chê họ dài dòng đi mà bây giờ mới chê.”
Lương Tây Kinh: “Trước kia em ở đây.”