Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Chồng Tôi Là Kẻ Thù - Chương 206

Cập nhật lúc: 2025-02-08 13:14:20
Lượt xem: 4

Với họ, tổng giám đốc và thư ký thì còn có thể xảy ra chuyện gì? Hầu hết những tin đồn bí mật mà họ nghe được đều là những câu chuyện về tổng giảm đốc và thư ký.

 

Điều khiến họ cảm thấy lạ là đến Lương Tây Kinh cũng không thể thoát được cảnh này.

 

Lương Tây Kinh biết mọi người đang nghĩ gì, anh trầm giọng nói: "Như trong video đã nói." Anh nhìn lướt qua mọi người, bất ngờ nói: "Tôi đang theo đuổi cô ấy."

 

"Hả?" Có người vô cùng kinh ngạc: "Theo... Anh đang theo đuổi thư ký Thi sao?"

 

Vẻ mặt của Lương Tây Kinh rất bình tĩnh: "Có vấn đề gì sao?"

 

Nói xong câu đó, anh lại bổ sung thêm: "Cô ấy đã từ chức ở tập đoàn Lương Thị được vài tháng rồi."

 

Mọi người ai nấy cũng đều quay mặt lại nhìn nhau, họ dường như đã hiểu được hàm ý trong lời nói của Lương Tây Kinh.

 

Ngay lúc mọi người đang hoài nghi, lo lắng, Cận Thanh Trạc đang ngồi bên cạnh hóng chuyện bỗng lên tiếng bày trò: "Ông cụ có biết chuyện này không?"

 

Lương Tây Kinh liếc anh ấy một cái nhưng anh hiểu ý định của anh ấy: "Ông ấy rất thích Thi Hảo."

 

Mọi người trong bàn ăn đều ngỡ ra… Thì ra việc Lương Tây Kinh theo đuổi Thi Hảo, Lương Hanh đã biết chuyện và cũng không hề ngăn cản.

 

Mọi người bất giác nhớ lại trong suốt mấy tháng nay, quả thực không còn nghe thấy tin đồn Lương Hanh sắp xếp đối tượng xem mắt cho Lương Tây Kinh nữa. Xem ra ông ấy đã biết Lương Tây Kinh thích Thi Hảo nên đã ngầm đồng ý để hai người đến với nhau.

 

Trong nháy mắt, khi mọi người trong bàn ăn nhắc tới Thi Hảo lần nữa, thái độ của bọn họ đã thay đổi rất nhiều.

 

"Vậy thì chúng tôi chúc tổng giám đốc Lương nhanh chóng theo đuổi được thư ký Thi."

 

"Vậy lần sau tổng giám đốc Lương đi ăn với chúng tôi có thể dẫn theo thư ký Thi được rồi chứ?"

 

"..."

 

Mọi người bàn tán xôn xao, khóe môi của Lương Tây Kinh cong lên: "Tôi sẽ cố gắng."

 

Sau cuộc trò chuyện này, Cận Thanh Trạc liếc nhìn người ngồi bên cạnh, hỏi nhỏ: "Cậu định cảm ơn tôi như thế nào đây?"

 

Lương Tây Kinh: "Cậu vừa về nước tôi đã sắp xếp ngay một bữa ăn cho cậu rồi, đây còn không tính là lời cảm ơn à?"

 

Cận Thanh Trạc: "..."

 

Đây là kiểu cảm ơn gì, anh ấy không hề có chút hứng thú gì với bữa tối này.

 

Lương Tây Kinh mỉm cười, anh chỉ qua bên kia: "Người đó đến từ Giang Nam."

 

Cận Thanh Trạc nhướng mày lên, hiểu ý anh.

 

Năm ngoái, Lương Tây Kinh đã mua một mảnh đất ở đây, anh dự định sẽ xây một biệt thự Trung Quốc kiểu dáng cách tân ở thành phố Giang. Kiểu biệt thự này ở Giang Nam có rất nhiều nhưng ở thành phố Giang lại khá ít.

 

Mà người đến bữa ăn hôm nay lại là ông chủ từ Giang Nam đến để thảo luận về việc đầu tư.

 

Cận Thanh Trạc nhìn anh một cái: "Lúc trước nói chuyện thấy thế nào?"

 

Lương Tây Kinh: "Cũng không tệ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./chong-toi-la-ke-thu/chuong-206.html.]

 

Cận Thanh Trạc gật đầu rồi lại hỏi về những tình hình khác.

 

Cuộc trò chuyện trong bữa ăn diễn ra không ngừng, mọi người đều trò chuyện rất vui vẻ.

 

Họ vừa trò chuyện vừa uống rượu, lúc bữa ăn kết thúc, Lương Tây Kinh đã uống rất nhiều rượu rồi nên giờ anh có hơi say.

 

-

 

Mặt khác, Thi Hảo đợi được một lát nhưng vẫn chưa nhận được tin nhắn của Lương Tây Kinh nên cô đành đi tắm trước.

 

Sau khi tắm xong, cô nói chuyện với Ôn Ỷ một chút.

 

Nói chuyện xong, Thi Hảo lấy cuốn sách đang đọc dang dở ra đọc tiếp.

 

Cô đang đọc sách thì chuông điện thoại bỗng reo lên.

 

Thi Hảo nghiêng đầu qua, nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại trong vài giây rồi chậm rãi bắt máy lên: "A lô."

 

Giọng nói của Lương Tây Kinh xen lẫn với tiếng gió trong đêm được truyền qua đầu dây bên cô, giọng nói anh trầm ấm và quyến rũ, nghe vào cảm thấy rất gợi cảm: "Em vẫn chưa ngủ à?"

 

Thi Hảo cảm thấy anh đã biết mà còn cố tình hỏi, cô im lặng một chút rồi nói: "Ngủ rồi."

 

Lương Tây Kinh: "Hở?"

 

Thi Hảo: "Em lại bị anh đánh thức nữa rồi."

 

"..."

 

Lương Tây Kinh nhất thời không nói nên lời, sau đó giọng nói trầm ấm của anh cười lên, âm thanh gợi cảm ấy truyền vào trong tai Thi Hảo: "Vậy bây giờ anh cúp máy nhé, cho em ngủ tiếp?"

 

Ở nơi mà anh không nhìn thấy Thi Hảo đang cong môi lên, có chút tức giận nói: "Anh cố tình à?"

 

Lương Tây Kinh mím môi, hạ cửa kính xe xuống, để làn gió cuối thu ùa vào trong xe.

 

Dường như chỉ có như vậy thì anh mới có thể tỉnh táo lại một chút.

 

“Thi Hảo.” Anh nhìn ánh đèn neon bên ngoài cửa kính xe rồi gọi tên cô.

 

Thi Hảo nghe thấy giọng nói rõ ràng là có vấn đề của anh, cô giơ tay lên xoa xoa lỗ tai: "Gì vậy? Có phải anh lại uống say rồi không?"

 

Lương Tây Kinh: "Có một chút."

 

Thi Hảo cau mày lại, cực kỳ không tán thành nói: "Sao lại uống nhiều như vậy?"

 

Hỏi xong cô mới biết mình đã hỏi một câu ngu ngốc.

 

Lương Tây Kinh giải thích: "Bữa ăn hôm nay có rất nhiều người."

 

Anh trò chuyện và uống với mỗi người một ly thì tự khắc cũng thành uống nhiều.

 

Thi Hảo ừm một tiếng, cô đứng dậy đi ra ban công hóng mát, giọng cô nhỏ nhẹ hỏi: "Anh còn đang trên đường về nhà sao?"

Loading...