Chồng Tôi Là Kẻ Thù - Chương 208
Cập nhật lúc: 2025-02-08 18:48:01
Lượt xem: 5
May thay, Lương Tây Kinh vẫn còn nhớ rằng hiện anh đang trong thân phận là người theo đuổi Thi Hảo, anh chỉ đẩy lưỡi vào trong hàm răng của cô rồi cắn mạnh lấy đầu lưỡi của cô một cái, sau đó rời khỏi môi cô.
Anh hơi cúi mắt xuống nhìn chằm chằm Thi Hảo, trầm giọng nói: "Xin lỗi, anh nhịn không được."
"..."
Hai bên má của Thi Hảo nóng lên, đầu lưỡi bị anh cắn đến giờ vẫn còn cảm thấy hơi đau: "Anh... Em vẫn chưa đồng ý."
Đầu óc Thi Hảo choáng váng, cô cảm nhận được mùi rượu nồng nặc trong miệng Lương Tây Kinh, giờ đây cô chỉ có thể nói ra những lời không có một chút sức uy h.i.ế.p như vậy.
Lương Tây Kinh trìu mến cạ nhẹ vào đầu mũi của cô: "Anh biết mà."
Chính bởi vì anh biết điều đó nên mới có chút kiềm chế lại.
Còn nếu không, anh sẽ càng quá đáng hơn.
Thi Hảo biết ý của anh nên cô yếu ớt liếc anh một cái.
Lương Tây Kinh nhắm mắt lại, giọng điệu không còn bình tĩnh như mọi khi: "Em bắt đầu học từ khi nào vậy?"
Anh đang hỏi về chuyện học tiếng Đức.
Việc Thi Hảo học tiếng Đức, đối với những người khác mà nói, đó có thể không phải là vấn đề lớn.
Nhưng đối với Lương Tây Kinh thì khác.
Cô biết rằng anh có ý định hợp tác với người Đức, trong lương lai, số lần anh bay đến Đức sẽ nhiều hơn bình thường rất là nhiều. Cô học tiếng Đức, một phần là vì bản thân nhưng mặt khác quan trọng hơn là để đồng hành cùng với Lương Tây Kinh.
Về điểm này, Lương Tây Kinh hiểu rất rõ.
Đồng thời, anh cũng hiểu rõ rằng Thi Hảo không hề bỏ cuộc.
Chỉ là trước khi biết được việc cô đang học tiếng Đức, đó đều là những cảm giác đơn phương của Lương Tây Kinh. Nhưng mới vừa rồi, anh mới vô cùng chắc chắn rằng mình không phải đang "chiến đấu một mình". Từ đầu đến cuối, Thi Hảo đều có cùng suy nghĩ với mình.
Hai người họ đều thấu hiểu lẫn nhau, họ luôn cố gắng, nỗ lực để hướng tới vị trí của đối phương.
Mặt Thi Hảo nóng bừng, đầy xấu hổ.
Cô không muốn Lương Tây Kinh biết mình đang lén lút học tiếng Đức, vừa rồi cũng là do anh bất ngờ gọi điện đến, cô vui quá nên để quên quyển sách trên bàn trà.
Tuy nhiên, dù gì thì anh cũng đã biết rồi.
Cô im lặng vài giây, nhìn anh: "... Trước khi nghỉ việc."
Lương Tây Kinh nhìn cô chằm chằm: "Khó học không?"
"Khó." Thi Hảo trả lời thật lòng: "Thật ra em cũng không muốn học cho lắm."
Lương Tây Kinh lại còn cười cười, khóe môi anh cử động: "Anh có thể hôn em thêm một lát được không?"
"?"
Thi Hảo ngơ ngác một lúc, dùng vẻ mặt không thể tin tưởng được nhìn anh: "Không được."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./chong-toi-la-ke-thu/chuong-208.html.]
Cô nói với thái độ vô cùng kiên quyết: "Lương Tây Kinh, có người nào chưa theo đuổi được người khác mà đã động tay động chân đâu chứ." Thi Hảo không nhịn được mà trừng mắt nhìn anh rồi lẩm bẩm: "Trước đây anh theo đuổi những cô gái khác đều như vậy à?"
Nghe câu này, Lương Tây Kinh kêu oan: "Trước đây anh chưa bao giờ theo đuổi cô gái nào cả."
"..."
Cổ họng Thi Hảo khẽ nghẹn một cái, cô cảm thấy anh thật là biết cách chọc tức người khác: "Ý của anh là đều là người khác đuổi theo anh đúng không?"
Lương Tây Kinh không lên tiếng nhưng câu trả lời đã rất rõ ràng.
Thi Hảo liếc anh một cái, thì thầm trong miệng: "Nếu như bạn gái cũ của anh mà biết anh nói như vậy chắc sẽ tức c.h.ế.t mất."
Lương Tây Kinh cau mày, lùi lại vài bước để nới rộng khoảng cách giữa hai người ra.
Anh sợ rằng mình sẽ lại không kiềm chế được mà hôn cô lần nữa.
"Ai nói cho em nghe là anh có bạn gái cũ?"
Thi Hảo ngớ người ra, cô định nói rằng cô chính là bạn gái cũ của anh đây. Nhưng vào lúc này, cái đó không phải là trọng tâm vấn đề, cô muộn màng nhận ra một ý nghĩa khác trong lời nói của anh...
"Anh... chưa từng quen ai bao giờ à?"
Lương Tây Kinh: "Nếu không tính việc quen với em?"
Thi Hảo có chút xấu hổ: "Ngoại trừ em ra."
Lương Tây Kinh: "Không có."
"?"
Nhìn thấy dáng vẻ kinh ngạc của Thi Hảo, Lương Tây Kinh cau mày, giơ tay ra nhéo nhẹ vào phần thịt mềm mại ở bên hông eo cô, có chút buồn bực hỏi: "Em tưởng rằng anh từng quen qua người khác sao?"
Thi Hảo bày ra vẻ mặt vô tội nhìn anh.
Lương Tây Kinh khó hiểu: "Bộ em từng nghe qua những tin đồn tương tự từ người khác sao?"
"Không có." Thi Hảo im lặng vài giây rồi thẳng thắn nói: "Tự em cảm thấy vậy."
Lương Tây Kinh suýt nữa là bị cô chọc cho tức chết: "Tự em cảm thấy?"
Anh hỏi: "Anh phát ra tín hiệu sai lệch cho em hồi nào vậy?"
Nói đến đây, Thi Hảo cảm thấy mình có thể biện minh được rồi.
Cô nhìn Lương Tây Kinh rồi đánh giá từ trên xuống dưới, giọng cô vô cùng tự tin: "Cái lần anh hôn em... Hoàn toàn không giống là lần đầu tiên."
Lương Tây Kinh: "..."
Anh cố gắng hết sức để nhớ lại thì phát hiện ra đêm đó có rất nhiều chi tiết anh đã không thể nhớ rõ rồi. Nhưng anh vẫn mơ hồ nhớ ra được... "Không phải anh đã cắn rách môi em luôn sao?"
Thi Hảo bị câu nói của anh làm cho mắc nghẹn, mặt cô đỏ bừng lên: "Ngoại trừ việc này ra."
Dù ở bất kỳ điểm nào thì những hành động của Lương Tây Kinh cũng hoàn toàn không giống như một người không có kinh nghiệm yêu đương vậy.