Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Chồng Tôi Là Kẻ Thù - Chương 211

Cập nhật lúc: 2025-02-08 18:48:46
Lượt xem: 5

Ôn Ỷ không nhịn được nhiều chuyện hỏi: "Bây giờ tiến độ của các cậu đến đâu rồi?"

 

Thi Hảo suy nghĩ một chút, sau đó nhắn lại: "Tiến độ bình thường chăng?"

 

Ôn Ỷ: "Tổng giám đốc Lương tài thật đấy."

 

Thi Hảo: "Sao cậu không nói tớ tài?"

 

Ôn Ỷ: "Cậu cũng tài."

 

Hai người tâng bốc nhau trong wechat một lúc, Thi Hảo lại lăn ra ngủ.

 

Lần thức giấc tiếp theo đã đến giờ làm việc buổi chiều.

 

Cả ngày hôm nay, Thi Hảo không hề nói chuyện phiếm với Lương Tây Kinh.

 

Cô bận rộn, anh còn bận hơn.

 

Gần tới lúc tan tầm, Thi Hảo còn đánh rơi mất sợi dây chuyền.

 

Bên phía khách hàng có phương án cần sửa đổi, cô càng không thể tan làm đúng giờ được.

 

Lúc nhận được điện thoại của Lương Tây Kinh, giọng điệu của Thi Hảo tràn ngập nỗi áy náy: "Có lẽ em phải tăng ca, anh đừng tới đây đón em nữa."

 

Lương Tây Kinh đang định lên xe, nghe cô nói như thế bước chân anh bỗng dừng lại: "Tăng ca thêm bao lâu nữa?"

 

Thi Hảo: "Em cũng không biết."

 

Cô bấm vào phần phản hồi từ khách hàng: "Có lẽ tương đối muộn."

 

Lương Tây Kinh hỏi lại: "Có đói không?"

 

"Vẫn còn ổn." Thi Hảo nói: "Báo với anh một tiếng thế thôi, em làm tiếp đây."

 

Lương Tây Kinh bật cười: "Được, hết bận thì nói với anh một tiếng."

 

Thi Hảo thuận miệng đồng ý rồi cúp điện thoại.

 

Lương Tây Kinh cau mày, nói với Đới Phong: "Anh cứ tan làm trước đi, tối nay tôi tự lái xe về."

 

Đới Phong đáp: "Tổng giám đốc Lương, bất cứ khi nào anh cần có thể liên hệ với tôi."

 

Lương Tây Kinh đứng tại chỗ suy nghĩ vài giây, sau đó vòng về công ty tăng ca.

 

Thi Hảo chưa tan làm, anh có tan làm đúng giờ cũng chẳng có ý nghĩa gì.

 

Vừa mới trở lại văn phòng, Lương Tây Kinh đã nhận được một cuộc điện thoại do Tần Yến gọi tới: "Tối nay đi uống rượu không?"

 

Lương Tây Kinh đáp: "Không uống."

 

Tần Yến nghẹn họng: "Sao cậu chưa hỏi tôi uống ở đâu mà đã từ chối rồi?"

 

Lương Tây Kinh mím môi: "Tôi còn cần phải hỏi à?"

 

Cận Thanh Trạc trở về, tối qua Tần Yến và Hứa Thực đã hẹn nhau trên nhóm, nói là họ phải tới Giang Thành để làm thịt Cận Thanh Trạc một trận.

 

Tần Yến im lặng một lát rồi mới nói: "Anh tôi cũng tới."

 

Lương Tây Kinh: "Có việc công ty cần bàn bạc nên tối nay tôi không uống rượu."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./chong-toi-la-ke-thu/chuong-211.html.]

"..." Tần Yến nghiến răng, đang định nói cái gì đó thì điện thoại di động bị Tần Lâm lấy đi, anh ấy nói một câu trúng phóc: "Tối nay cậu có hẹn với thư ký Thi chứ gì?"

 

Lương Tây Kinh: "..."

 

Tần Lâm: "Không phải thì đến đây uống rượu."

 

Lần thứ hai bị cúp điện thoại, Lương Tây Kinh khẽ mỉm cười, anh vô cùng nghi ngờ những người này được phái tới đây để gây khó dễ cho mình.

 

Im lặng trong chốc lát, Lương Tây Kinh cầm điện thoại di động lên gọi cho dì ở nhà một cú điện thoại, nói với bà ấy một vài món ăn mà Thi Hảo thích.

 

Lương Tây Kinh bận cho đến khi dì báo cơm nước đã chuẩn bị gần xong rồi, lúc này anh mới đứng dậy rời khỏi phòng làm việc.

 

Mới vừa trở lại biệt thự, Lương Tây Kinh lại nhận được điện thoại thúc giục của Hứa Thực gọi tới: "Cậu không đến thật đấy à?"

 

Lương Tây Kinh: "Tối nay đến."

 

Hứa Thực: "Được, vậy bọn tôi chờ cậu."

 

Nói xong, Lương Tây Kinh mang cơm canh dì đã chuẩn bị xong tới công ty của Thi Hảo.

 

Bận được nửa chừng, Thi Hảo nhận được tin nhắn của Lương Tây Kinh gửi tới: "Anh đặt bữa tối cho em rồi, có rảnh xuống tầng lấy lên không?"

 

Thi Hảo ngạc nhiên: "Đến rồi à?"

 

Lương Tây Kinh: "Ừm."

 

Thi Hảo vội vã lưu lại phương án đã viết được một nửa, sau đó nhắn tin trả lời anh: "Em xuống tầng lấy ngay đây."

 

 

Công ty với của Thi Hảo cách tập đoàn Lương Thị không xa lắm nhưng cũng không tính là gần.

 

Cả hai công ty đều có một điểm chung, đó là chúng đều nằm trên đoạn đường phồn hoa của các khu vực khác nhau.

 

Tập đoàn Lương Thị nằm ở đoạn đường phồn hoa của trung tâm thành phố, còn công ty của Thi Hảo cách trung tâm thành phố hơi xa một chút nhưng cũng vẫn nằm trên con đường phồn hoa của nội thành.

 

Quẹt thẻ đi ra khỏi đại sảnh của văn phòng, Thi Hảo vừa bước chân ra ngoài đã nhìn thấy người đàn ông đứng cách đó không xa.

 

Có lẽ Lương Tây Kinh đã về nhà một chuyến bởi quần áo trên người anh khác với bộ quần áo khi anh đưa cô đến công ty lúc sáng.

 

Sáng sớm là âu phục thẳng thớm, trầm ổn, bây giờ lại là áo gió dáng dài với phong cách nhàn nhã, giản dị, từ xa nhìn lại trông khá giống một ngôi sao lớn ăn mặc giản dị, cố che đi phong thái của bản thân mình.

 

Suy nghĩ này vừa thoáng xuất hiện, Thi Hảo lập tức phủ định… Lương Tây Kinh còn sáng hơn cả ngôi sao lớn.

 

Nhận thấy ánh mắt của cô, Lương Tây Kinh ngước mắt nhìn lên, khóa chặt tầm mắt của cô.

 

Ánh mắt cả hai chạm nhau chừng hai giây, Lương Tây Kinh đi về phía cô.

 

Lương Tây Kinh chưa kịp nói gì, Thi Hảo đã nhìn xung quanh phía sau anh, hỏi: "Nhân viên giao thức ăn đâu?"

 

"..."

 

Lương Tây Kinh giơ thứ xách trong tay lên lắc qua lắc lại trước mắt cô, nghiêm túc nói: "Hôm nay anh mới tìm được công việc bán thời gian."

 

Thi Hảo: "... Công việc bán thời gian như như  một người giao hàng á?"

 

Lương Tây Kinh: "Ừm, không thích à?"

 

Nghe vậy, Thi Hảo liếc xéo anh một cái: "Một lần phi thân ra ngoài thế này của anh kiếm được bao nhiêu tiền?"

 

Lương Tây Kinh cau mày: "Làm sao?"

Loading...