Chồng Tôi Là Kẻ Thù - Chương 219
Cập nhật lúc: 2025-02-09 17:22:59
Lượt xem: 2
"Sao nhanh thế?" Thi Hảo kinh ngạc.
Ánh mắt của Lương Tây Kinh nhìn về phía cô bỗng nóng như lửa đốt: "Ừm."
Yết hầu của anh cũng chuyển động lên xuống: "Sáng thứ bảy không bị tắc đường."
Thi Hảo giật mình.
Thi Hảo lên xe rồi thắt dây an toàn lên: "Bây giờ chúng ta đi đâu đây?"
Lương Tây Kinh: "Đi ăn sáng trước đi."
"..."
Ăn sáng xong lại lên xe, Thi Hảo quên hỏi Lương Tây Kinh xem điểm đến cuối cùng của họ ở đâu.
Khi xe lên đường cao tốc Thi Hảo ngủ thiếp đi mất rồi.
Khi cô tỉnh lại thì bọn họ đã đến đích.
Thi Hảo mở mắt ra, cô vừa liếc mắt một cái đã thấy tòa kiến trúc vô cùng gây chú ý ở cách đó không xa.
Cô kinh ngạc mất vài giây sau đó nhìn về phía Lương Tây Kinh với ánh mắt không thể tưởng tượng nổi: "... Chỗ anh muốn đưa em đến là ở đây à?"
Thi Hảo không ngờ nơi mà Lương Tây Kinh nói muốn đưa cô đến lại là Disneyland.
Lương Tây Kinh cụp mắt xuống xiết chặt lấy lòng bàn tay của cô: "Thích không?"
Thi Hảo giật mình cảm động không nói nên lời: "Đây là nơi mà em luôn muốn đến."
Lương Tây Kinh vẫn mỉm cười: "Xuống xe nào, em muốn chơi trước hay đến phòng nghỉ để nghỉ ngơi một lát?"
Ánh mắt của Thi Hảo bỗng sáng ngời: "Đêm nay chúng ta ở đây à?"
Lương Tây Kinh gật đầu.
Thi Hảo suy nghĩ vài giây: "Chơi trước đi, tối nay lại về phòng nghỉ."
Lương Tây Kinh bật cười: "Được."
Có quá nhiều người ở Disneyland, Lương Tây Kinh không muốn để lần đầu Thi Hảo đến đây lại có một trải nghiệm không tốt nên mới bảo Dương Cao Phi đặt vé VIP nên hai người không phải xếp hàng như những người khác.
"Em muốn chơi cái gì trước?" Lương Tây Kinh cầm bản đồ hướng dẫn trong tay rồi hỏi Thi Hảo.
Thi Hảo nhìn một lát: "Em muốn đến chỗ cướp biển Caribbean bên kia xem trước."
Lương Tây Kinh: "Được."
Bất kể Thi Hảo muốn chơi cái gì thì trong suốt cả quá trình Lương Tây Kinh đều phối hợp rất tốt.
Sau khi ra khỏi chỗ cướp biển Caribbean, Thi Hảo có hứng thú với vòng xoay năng lượng ánh sáng Tron đã nhận được rất nhiều lời khen ngợi trên mạng.
Vì không cần phải xếp hàng cho nên một buổi chiều hai người chơi được rất nhiều trò chơi khác nhau.
Chơi đến sáu giờ Thi Hảo cảm thấy mệt, lúc này hai người mới tìm một quán ăn trong công viên để nghỉ ngơi.
Vừa ngồi xuống điện thoại của Thi Hảo nhận được một tin nhắn của
Ôn Ỷ.
Ôn Ỷ: "Hình như kỹ thuật chụp ảnh của tổng giám đốc Lương đã được cải thiện rất nhiều."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./chong-toi-la-ke-thu/chuong-219.html.]
Thi Hảo vừa gửi cho Ôn Ỷ mấy tấm ảnh chụp ở Disneyland.
Thi Hảo nén cười trả lời cô ấy: "Tớ cũng nghĩ như vậy."
Ôn Ỷ: "Hu hu hu nhìn kỹ mấy bức ảnh đó, nhìn thôi cũng đã muốn đi chơi rồi!"
Thi Hảo nhoẻn miệng cười: "Lần sau hai chúng ta cùng đi."
Ôn Ỷ: "Được."
Cô ấy không thể không khen Lương Tây Kinh một câu: "Đúng là chỉ có tổng giám đốc Lương biết cậu muốn đi đâu."
Thi Hảo: "..."
Hai người nói chuyện một lúc, Lương Tây Kinh nhắc nhở Thi Hảo: "Em nói chuyện với Ôn Ỷ à?"
Thi Hảo nhìn anh: "Vâng, sao anh lại có suy nghĩ muốn dẫn em đến đây thế?"
Lương Tây Kinh thản nhiên: "Anh cảm thấy em sẽ thích."
Anh vẫn luôn biết rõ Thi Hảo thích điều gì bà anh cũng biết cô chưa từng được tới Disneyland, vì vậy anh đã nghĩ khi nào rảnh sẽ đưa cô tới đây.
Thi Hảo nghe thấy đáp án này thì cười rạng rỡ: "Em cảm ơn."
Cô nghiêng đầu nhìn du khách đang đi qua lại ngoài cửa sổ nhẹ nhàng nói: "Em rất thích."
Cô thật sự rất thích nơi này.
Hầu hết thời gian Thi Hảo luôn vô cùng bình tĩnh và lý trí, nhưng trong lòng cô cũng cất giấu sự mơ mộng của một nàng công chúa.
Ở Disneyland, cô sẽ cảm thấy bản thân cũng là một cô công chúa nhỏ được chiều chuộng yêu thương.
Lương Tây Kinh chú ý đến cảm xúc biến hóa trong đôi mắt của cô thì hơi giật mình, bỗng nhiên anh cảm thấy hơi buồn bực: "Thi Hảo."
Thi Hảo: "Hả?"
Lương Tây Kinh nhìn cô: "Em có muốn đến nước Đức một chuyến vào lễ Giáng Sinh không?"
Thi Hảo chớp chớp mắt: "Anh phải đến nước Đức công tác à?"
Lương Tây Kinh: "Anh muốn đưa em đến lâu đài Neuschwanstein xem một lần."
Ở đó cũng là nguyên mẫu của lâu đài Disneyland.
Khuôn mặt Thi Hảo biểu lộ sự vui vẻ, cô muốn đồng ý nhưng lời đồng ý với đến miệng lại phải đè nén trở về: "... Em không biết có thể được nghỉ hay không."
Lương Tây Kinh: “...”
Anh lặng người nói với vẻ hối hận: "Anh không nên đồng ý cho em từ chức."
Thi Hảo nhíu mày: "Làm sao hả? Nếu em không từ chức thì anh lại thiên vị em à?"
Lương Tây Kinh: "Đúng là anh có suy nghĩ đó."
Anh có thể tùy tiện phê duyệt đơn xin nghỉ phép cho Thi Hảo.
Thi Hảo dở khóc dở cười.
Đề cập đến chuyện này Lương Tây Kinh lại nói: "Sau khi trở về anh sẽ đến gặp ông chủ của em một lát."
Thi Hảo nước mắt nhìn anh sau đó nói đùa một câu: "Anh đừng nói với em là anh muốn thu mua công ty của chúng em đấy nhé."
Lương Tây Kinh vốn không có ý nghĩ này nhưng sau khi nghe thấy Thi Hảo nói như vậy thì anh lại cảm thấy ý tưởng này cũng không tồi: "Đề nghị này của em cũng không tồi đâu, sau khi trở về anh sẽ kiểm tra tình hình công ty của em."