Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Chồng Tôi Là Kẻ Thù - Chương 257

Cập nhật lúc: 2025-02-13 10:48:12
Lượt xem: 2

Thi Hảo nhìn người bên cạnh một lúc, đoán là có lẽ tối hôm qua anh ở phòng làm việc cá nhân làm việc muộn nên cũng không quấy rầy.

 

Thi Hảo rón rén vén chăn lên bò dậy, sau khi tắm rửa đơn giản, cô mới đi xuống nhà.

 

Hôm nay dì giúp việc nghỉ, cô chuẩn bị đích thân xuống bếp nấu một bữa sáng.

 

Đi tới cầu thang, Thi Hảo ngẩng đầu nhìn lên thì lập tức thấy được cây thông Noel khổng lồ trong phòng khách.

 

Cô mở to mắt nhìn, thậm chí còn nghi ngờ mình bị ảo giác.

 

Đột nhiên, giọng nói khàn khàn lúc vừa mới ngủ dậy của Lương Tây Kinh từ sau lưng truyền đến: "Thích không?"

 

"..." Thi Hảo đột nhiên quay đầu lại: "Anh dậy rồi?"

 

Lương Tây Kinh cười, ôm cô từ phía sau, anh nhẹ nhàng trả lời: "Có muốn đi xuống xem thử không?"

 

Thi Hảo hoàn hồn, không thể tin nhìn anh: "Cái này là... Anh chuẩn bị?"

 

Nghe vậy, Lương Tây Kinh ngước mắt lên, mặt đầy vẻ "em nghĩ sao".

 

Thi Hảo bật cười, khóe môi hơi cong lên: "Ý của em là anh chuẩn bị từ lúc nào?"

 

Tối qua hai người họ về nhà còn chưa có mà.

 

Lương Tây Kinh: "Sau khi em ngủ."

 

Thi Hảo sửng sốt, nhìn quầng thâm dưới mắt anh: "Mấy giờ anh mới đi ngủ thế?"

 

"Quên rồi." Lương Tây Kinh dẫn cô xuống dưới: "Em nhìn xem có thích không."

 

Thi Hảo ngẩng đầu, nhìn cây thông noel rất to, cao sắp đụng trần nhà, cô quay đầu nhìn Lương Tây Kinh: "Không cần nhìn cũng thích."

 

Làm sao cô có thể không thích món quà bất ngờ mà Lương Tây Kinh chuẩn bị cho mình được chứ.

 

Nhận được câu trả lời tốt của Thi Hảo, Lương Tây Kinh cảm thấy yên tâm rồi. Anh xoa đầu cô, nhẹ nhàng nói: "Đi mở quà xem thử đi, anh xuống bếp đã."

 

Thi Hảo vô thức "ơ" một tiếng, nói: "Anh tới phòng bếp làm gì cơ?"

 

Lương Tây Kinh cụp mắt xuống: "Nấu bữa sáng."

 

Nghe vậy, Thi Hảo không chắc chắn lắm chớp chớp mắt: "Bữa sáng?"

 

Lương Tây Kinh biết nấu ăn từ lúc nào vậy?

 

Lương Tây Kinh liếc nhìn cô, bất đắc dĩ nói: "Ăn hoành thánh được không?"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./chong-toi-la-ke-thu/chuong-257.html.]

Trong tủ lạnh có hoành thánh do dì giúp việc gói từ trước.

 

Bây giờ Lương Tây Kinh có thể nấu hoành thánh đơn giản, anh phụ giúp Thi Hảo nhiều lần nên đã có thể sử dụng rất nhiều dụng cụ nhà bếp đơn giản rồi.

 

Thi Hảo biết ánh mắt mình nhìn anh có hơi đả kích người ta, cô bật cười, mi mắt cong cong: "Được, vậy em đi mở quà."

 

Cô đã nhìn thấy những món quà bên dưới cây thông noel và những món quà treo trên đó.

 

Lương Tây Kinh ừ một tiếng: "Cứ bóc từ từ."

 

Thi Hảo chớp chớp mắt, không để sự xúc động của mình lộ ra quá mức rõ ràng: "Được."

 

Phòng khách của biệt thự rất lớn, cũng rất rộng rãi, lúc này lại bị chiếm hơn một nửa bởi cây thông noel.

 

Thi Hảo nhìn cây thông noel trước mặt,  cô lấy điện thoại di động ra chụp vài tấm. Thật ra trước đó cô và Lương Tây Kinh cũng không đón lễ giáng sinh.

 

Dù sao, năm ngoái, hai người họ còn chưa qua lại với nhau.

 

Đương nhiên cũng có thể là do lễ giáng sinh năm ngoái là ngày làm việc, hai người làm xong việc thì lễ giáng sinh cũng đã trôi qua rồi. Nếu như không phải có một đồng nghiệp từ phòng trợ lý tổng giám đốc đặt một chiếc tất màu đỏ nhét đầy kẹo trên bàn làm việc của cô thì Thi Hảo cũng không nghĩ nhớ nổi ngày hôm đó là lễ giáng sinh.

 

Kéo lại những suy nghĩ vẩn vơ kia, Thi Hảo từ trên xuống dưới, bóc những món quà mà Lương Tây Kinh không biết là biến ra từ đâu.

 

Trên cành cây có treo thiệp chúc mừng và mấy món quà như phong thư.

 

Thi Hảo lấy từng cái một xuống trước, chuẩn bị để lát nữa mở ra sau.

 

Sau khi lấy xuống, cô chú ý tới dưới gốc cây có mấy cái hộp được đóng gói rất đẹp.

 

Kéo nó ra, Thi Hảo hỏi Lương Tây Kinh một câu rồi tháo dải ruy băng quấn quanh nó.

 

Không hề ngạc nhiên, bên trong chiếc hộp chứa những bộ váy lễ phục mà Lương Tây Kinh chọn cho cô, còn có váy ngủ, túi xách và giày cao gót.

 

Sau khi bóc xong những món lớn, Thi Hảo mới nhìn những hộp nho nhỏ kia.

 

Đang bóc quà thì Lương Tây Kinh từ phòng bếp bước ra.

 

"Hảo Hảo." Lúc anh gọi tên Thi Hảo luôn cho Thi Hảo một loại cảm giác dịu dàng quyến luyến.

 

Thi Hảo rất thích nghe anh gọi mình như vậy.

 

Thi Hảo ngẩng đầu: "Ăn sáng à?"

 

Lương Tây Kinh trả lời: "Đợi lát nữa rồi xem mấy thứ khác sau."

 

Thi Hảo bị anh kéo lên khỏi tấm thảm, cô chỉ vào những món quà ở bên cạnh còn chưa bóc ra: "Cây thông noel là tối hôm qua chuẩn bị, còn những thứ này thì sao?"

 

Cũng không đến nỗi cũng là đột nhiên chuẩn bị đấy chứ.

Loading...