Chồng Tôi Là Kẻ Thù - Chương 282
Cập nhật lúc: 2025-02-14 19:18:59
Lượt xem: 4
Sau khi bưng đồ ăn để lên mặt bàn, Thi Hảo cố ý chụp hai bức ảnh: “Em đăng lên vòng bạn bè nhé.”
Lương Tây Kinh không ngăn cản cô, cô muốn ghi chép lại những việc sinh hoạt hằng ngày dĩ nhiên là quyền tự do cá nhân của cô, muốn ghi thế nào cũng tùy cô.
Đăng lên vòng bạn bè xong, Thi Hảo và Lương Tây Kinh chấp nhận số phận ăn tạm hai món trước mặt mình.
Dĩ nhiên mấy chữ ‘chấp nhận số phận ăn tạm’ này chỉ áp dụng cho Lương Tây Kinh mà thôi. Đối với Thi Hảo mà nói, hai món này đều là những món cô thích ăn, bữa cơm này vô cùng vô cùng ngon miệng.
Lúc hai người đang ăn cơm, ở nơi Bắc Kinh xa xôi, mấy ngày nay Tần Lâm và Tần Yến đang bị ba mẹ nhắc nhở thúc giục chuyện cưới xin, hai người họ đang mệt mỏi tiếp tục nghe những lời khuyên răn của ba mẹ.
Sau khi tin tức Lương Tây Kinh cầu hôn thành công, có vợ chưa cưới lan truyền đến đây, ba mẹ Tần Yến bắt đầu lấy Lương Tây Kinh làm ví dụ để đả kích hai anh em, gặng hỏi hai người xem đến lúc nào hai người mới có thể dẫn người yêu về nhà ra mắt.
Tần Lâm và Tần Yến ngồi trên ghế sofa, nghe lời ba mẹ nói mà nghe tai nọ ra tai kia.
Thậm chí Tần Yến còn trực tiếp lấy điện thoại ra, kể khổ với Hứa Thực, hỏi xem mấy ngày hôm nay anh ấy có phải chịu đối xử như vậy không.
Hai người đang nhắn tin nói chuyện với nhau, Hứa Thực lại gửi cho anh ấy ảnh chụp màn hình vòng bạn bè của Thi Hảo.
Tần Yến: [?]
Sau khi anh ấy nhìn rõ nội dung của bài đăng trên vòng bạn bè của Thi Hảo, hai người lập tức rời khỏi đoạn chat riêng mà chuyển sang nhắn tin vào nhóm của mấy người bọn họ, hơn nữa còn tag Lương Tây Kinh: [Cậu nấu mấy món này sao?]
Lương Tây Kinh còn chưa sủi lên trả lời tin nhắn, Hứa Thực đã theo sau hỏi tiếp: [... Cậu thay đổi thật rồi.]
Cận Thanh Trạc: [? Cậu ấy nấu sao?]
Cận Thanh Trạc: [Thế ngày kia chúng ta tụ tập gặp nhau một buổi đi, để tổng giám đốc Lương xuống bếp trổ tài, cũng không cần ra ngoài ăn nữa.]
Tần Lâm: [Cậu không sợ cậu ấy hạ độc g.i.ế.c c.h.ế.t cậu à?]
…
Mấy người họ bắt đầu sôi nổi trò chuyện về tay nghề nấu nướng của Lương Tây Kinh.
Đợi đến lúc Lương Tây Kinh và Thi Hảo cơm nước xong xuôi, đụng đến điện thoại mới thấy thông báo 99+ tin nhắn trong nhóm, người nhắn tin nói chuyện chủ yếu là Hứa Thực và Tần Yến, Cận Thanh Trạc và Tần Lâm chỉ thỉnh thoảng mới nhắn lại vài ba câu.
Sau khi vội vàng đọc hết đống tin nhắn đó, Lương Tây Kinh trả lời một câu: [Cậu nghĩ cũng đẹp ghê đấy nhỉ.]
Anh chỉ nấu cơm cho Thi Hảo ăn thôi, những người khác ấy hả, nghĩ cũng đừng nghĩ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./chong-toi-la-ke-thu/chuong-282.html.]
Mọi người: [...]
-
Ăn cơm xong, Lương Tây Kinh và Thi Hảo không có việc gì làm nên ngồi phòng khách xem chương trình truyền hình giải trí.
Dĩ nhiên, người xem chương trình chỉ có mình Thi Hảo. Lương Tây Kinh đang ôm máy tính, giải quyết một số công việc ở nước ngoài có phần khẩn cấp, cần phải xử lý nhanh chóng.
Cũng chính lúc này, cảnh trong chương trình truyền hình giải trí vừa khéo là cảnh tình cảm.
Thi Hảo xem một lúc rồi quay đầu sang hỏi người ngồi bên cạnh mình: “Lương Tây Kinh.”
Lương Tây Kinh đang đọc văn kiện, nghe thấy tiếng cô gọi mình thì ngẩng đầu lên nhìn về phía cô: “Em khát sao?”
Hỏi xong câu này, anh liếc mắt sang nhìn bàn trà để trước mặt, cốc của Thi Hảo vẫn đầy nước.
Nghe thấy câu hỏi của Lương Tây Kinh, vốn dĩ Thi Hảo còn định nói vài câu để cố tình kiếm chuyện với anh nhưng lập tức cô không nói ra thành lời được.
Có người có thể dù bận trăm công nghìn việc nhưng vẫn dành thời gian quan tâm chăm sóc một người rảnh rỗi như cô, sao cô có thể nhẫn tâm làm khó dễ anh chứ.
Thấy mình đã hỏi một lúc mà Thi Hảo vẫn không nói gì, Lương Tây Kinh hơi nhíu mày lại: “Hảo Hảo?”
“Không có gì đâu.” Thi Hảo thôi không nhìn anh nữa mà chuyển sang tiếp tục xem TV cách đó không xa: “Em chỉ gọi anh vậy thôi.”
Lương Tây Kinh hơi sửng sốt, anh gập máy tính lại, dùng một tay ôm cô vào lòng mình, rồi lại nhấc Thi Hảo lên để cô ngồi lên chân mình: “Em chán à?”
Anh tưởng vì anh không xem chương trình truyền hình giải trí với cô khiến cô cảm thấy cô đơn buồn chán. Thế nên anh bỏ công việc cần giải quyết trong tay xuống trước, dành sự quan tâm cho cô.
“Không phải.” Thi Hảo cũng không ngờ anh lại nghĩ như vậy, cô dở khóc dở cười, chỉ vào TV: “Lúc đầu em muốn làm khó dễ anh một chút xem sao.”
Lương Tây Kinh nhìn theo ánh mắt của cô, không hiểu cô muốn làm khó dễ mình cái gì: “Em nói thế là có ý gì?”
Thi Hảo giải thích: “Vừa nãy trong chương trình giải trí có nhắc đến chuyện vợ chồng cãi nhau.”
Lương Tây Kinh: “Hả?”
Thi Hảo nhìn thẳng vào mắt anh hỏi: “Nếu cãi nhau thì ai là người xin lỗi trước.”
“...”