Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Chồng Tôi Là Kẻ Thù - Chương 292

Cập nhật lúc: 2025-02-15 19:06:28
Lượt xem: 2

Thi Hảo trả lời từng người một, cảm ơn và hứa hẹn có tin sẽ báo cho mọi người biết.

 

Trong vòng một buổi sáng, tất cả những người biết Thi Hảo và Lương Tây Kinh đều biết tin vui kết hôn của hai người.

 

Ngày đầu tiên đi làm trôi qua còn nhanh hơn những gì Thi Hảo nghĩ.

 

Đến gần lúc tan làm, cô nhận được tin nhắn Lương Tây Kinh gửi đến nói một lúc nữa anh sẽ đến tầng dưới của công ty.

 

Hai người đã đăng ký kết hôn cho nên buổi tối họ định sẽ về nhà cũ ăn cơm.

 

 

Giờ tan làm, Thi Hảo vừa ra khỏi công ty đã nhìn thấy người đứng dưới tầng chờ mình.

 

Nhận ra điều gì đó, Lương Tây Kinh đã ngẩng đầu trước cả khi Thi Hảo kịp lên tiếng, ánh mắt nhìn chằm chằm vào cô.

 

Hai người đứng từ xa nhìn nhau.

 

Thi Hảo đi về phía anh, nụ cười trên mặt không tài nào giấu nổi: "Anh chờ lâu rồi hả?”

 

Lương Tây Kinh: “Chờ bà Lương, có lâu cũng thành không lâu.”

 

Thi Hảo bật cười, hờn dỗi liếc anh: "Đi thôi, chúng ta về nhà.”

 

Lương Tây Kinh mở cửa xe cho cô: "Được, chúng ta về nhà.”

 

Ngồi lên xe, Thi Hảo chào Đới Phong.

 

Đới Phong chúc mừng cô.

 

Anh ta đã nhìn hai người lén lút qua lại lâu như vậy, nên anh ta rất vui vì cuối cùng hai người cũng tu thành chính quả.

 

Nói chuyện hai câu với Đới Phong, Lương Tây Kinh rũ mắt hỏi cô: "Hôm nay em ở công ty có vui không?”

 

Thi Hảo nhìn anh: “Anh cũng biết sức ảnh hưởng của mình à?”

 

Lương Tây Kinh: “Em có ý gì?”

 

Thi Hảo tiến đến gần bả vai anh, nhỏ giọng nói: "Hôm nay lúc em đến phòng trà, có rất nhiều đồng nghiệp đưa mắt nhìn về phía bụng em.”

 

Chuyện này Thi Hảo không trách gì mọi người.

 

Cô biết về khía cạnh hoàn cảnh gia đình, giữa mình và Lương Tây Kinh có sự chênh lệch quá lớn. Hơn nữa hai người chỉ mới công khai ở bên nhau chưa được bao lâu đã đi lấy giấy chứng nhận kết hôn nên đúng là rất dễ làm nhiều người nghĩ đến chiều hướng khác.

 

Nghe Thi Hảo nói vậy, Lương Tây Kinh nhíu chặt mày: "Xin lỗi em, là tại anh không suy xét cẩn thận."

 

Anh chỉ muốn cưới Thi Hảo về nhà sớm một chút nhưng lại quên mất vấn đề quan trọng này.

 

Thi Hảo mỉm cười: "Không phải là lỗi của anh."

 

Thật ra dù cô và Lương Tây Kinh có công khai yêu nhau được hai ba năm rồi thì khi hai người lấy giấy chứng nhận cũng sẽ có người nghĩ cô có bầu nên mới dựa vào con để bước vào nhà Lương Tây Kinh thôi. Hoàn cảnh gia đình giữa cô và anh có sự chênh lệch không thể xoá bỏ là sự thật.

 

Trái lại trên phương diện này Thi Hảo nghĩ thoáng hơn Lương Tây Kinh nhiều.

 

Mặc dù cô đã nói vậy rồi nhưng chân mày anh vẫn nhíu chặt chưa thả lỏng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./chong-toi-la-ke-thu/chuong-292.html.]

Thi Hảo nhìn vẻ mặt nghiêm túc của anh mà buồn cười: "Tổng giám đốc Lương, anh làm sao vậy? Nếu anh nghiêm túc thế thì sau này em không tám chuyện công ty với anh nữa đâu."

 

Lương Tây Kinh lấy lại bình tĩnh ngay lập tức. Anh nắm thật c.h.ặ.t t.a.y cô: "Xin lỗi em."

 

Thi Hảo: "Anh mới xin lỗi vừa nãy mà, không cần phải nói lại nữa đâu. Hơn nữa chuyện này thật sự không phải vấn đề từ anh mà ra."

 

Lương Tây Kinh hiểu ý cô.

 

Anh mím chặt môi rồi thấp giọng hỏi: "Có người hỏi thẳng em như vậy hả?"

 

Thi Hảo lắc đầu.

 

Lương Tây Kinh yên lòng hơn một chút.

 

Thi Hảo không muốn Lương Tây Kinh nghĩ nhiều về chuyện này nữa nên đổi chủ đề nói với anh mấy chuyện thú vị ở công ty hôm nay.

 

Đồng nghiệp ở bộ phận Thi Hảo làm bây giờ đều cực kỳ thân thiện.

 

Biết được chuyện cô và Lương Tây Kinh đã lấy giấy chứng nhận kết hôn, ai nấy đều tỏ thái độ là Lương Tây Kinh may mắn.

 

Thi Hảo nói với anh: "Mọi người bảo là anh may mắn lắm đấy."

 

Lương Tây Kinh cười cười thản nhiên đáp: "Đúng là vận may của anh khá tốt thật."

 

Người Thi Hảo hơi run lên.

 

Lương Tây Kinh cúi đầu hôn lên môi cô, trái cổ cuộn lên một cái: "Cưới được thư ký Thi mà không phải may mắn thì cái gì mới là may mắn nữa?"

 

Thi Hảo bị anh chọc cười nghiêng đầu suy nghĩ một chút: "Anh nói cũng phải, là anh may mắn."

 

Lương Tây Kinh hùa theo: "Đúng vậy, còn phải cảm ơn thư ký Thi đã cho anh cơ hội này nữa."

 

Hai người cười cười nói nói, thoáng cái đã vứt hết mấy chuyện không vui ra sau gáy.

 

Lúc về đến nhà cũ, Lương Hanh yêu cầu bọn họ lấy giấy chứng nhận ra vì ông muốn được tận mắt nhìn thấy.

 

Lương Tây Kinh cạn lời: "Chẳng phải ông đã xem ảnh rồi ạ?"

 

Lương Hanh lườm anh một cái: "Đây là hai việc hoàn toàn khác nhau mà?"

 

"..."

 

Lương Tây Kinh thật sự không biết chúng nó khác nhau chỗ nào.

 

Chỉ là anh không dám cãi lời Lương Hanh. Ông cụ hiếm khi vui vẻ như vậy, thoả mãn chút nguyện vọng nho nhỏ của ông thì có sao đâu.

 

Lương Hanh xem xong giấy chứng nhận kết hôn của hai người rồi mới lên tiếng: "Đi ăn cơm thôi."

 

Lúc hai người về đến nhà cũ thì cũng đã khá trễ rồi.

 

Thi Hảo và Lương Tây Kinh nhìn nhau cười một tiếng rồi cùng đi ăn cơm với Lương Hanh.

 

Trên bàn ăn hôm nay bày toàn các món Thi Hảo thích ăn.

 

Trước đây Lương Tây Kinh từng nói chuyện với bác Tôn một lần. Từ đó về sau, chỉ cần có Thi Hảo ở đây thì món ăn trên bàn đều là món cô thích ăn hết.

 

Lúc dùng bữa, suy xét đến việc ngày mai cả hai đều phải đi làm nên bọn họ đã lái xe rời khỏi nhà cũ quay về biệt thự ngay trong đêm.

Loading...