Chồng Tôi Là Kẻ Thù - Chương 295
Cập nhật lúc: 2025-02-16 12:50:27
Lượt xem: 3
Từ Munich đến Paris rất gần.
Hơn một giờ sau, Thi Hảo và Lương Tây Kinh đã đến nơi.
Thời tiết ở Paris hôm nay không phải là quá đẹp, trời đầy sương mù trông như sắp mưa.
Thi Hảo nhìn thời tiết bên ngoài một lúc rồi lại nhìn về phía người đang kéo cô đi về phía trước, Thi Hảo vẫn chìm trong sự khiếp sợ… Rốt cuộc Lương Tây Kinh đã đặt váy cưới từ khi nào vậy?
Làm sao mà bọn họn mới chớp mắt một cái là đã tới Paris luôn rồi.
"Bà xã." Thanh âm trầm thấp khàn khàn của Lương Tây Kinh vang lên bên tai Thi Hảo, tai cô tê dại, ngẩng đầu nhìn về phía anh: "Cái gì?"
Lương Tây Kinh nhếch môi, ánh mắt mỉm cười nhìn cô: "Em đang suy nghĩ cái gì thế?"
Thi Hảo đối diện với mắt anh, rất tò mò hơi Lương Tây Kinh: "Anh đặt váy cưới khi nào vậy?"
Lương Tây Kinh cười mỉm: "Vẫn chưa đặt trước."
Thi Hảo: "Hả?"
Lương Tây Kinh nắm tay cô, nói nhỏ: "Đi thử trước xem sao, nhà thiết kế ở gần đây thôi."
"..."
Thi Hảo đã hiểu.
Cô đi theo Lương Tây Kinh ra khỏi sân bay, đối diện với hai người là một trợ lý của chi nhánh công ty Hoa Duệ đã từng gặp mặt khi cô và Lương Tây Kinh đến đây công tác.
"Tổng giám đốc Lương, thư ký Thi."
Lương Tây Kinh gật đầu, giới thiệu lại bản thân với trợ lý: "Bây giờ cô ấy không còn là thư ký của tôi nữa." Anh nói thêm: "Cô ấy là vợ tôi, sau này gọi tên cô ấy hoặc gọi bà Lương là được."
Thi Hảo nghe lời Lương Tây Kinh giới thiệu mình thì bỗng nhiên hơi ngẩn ra.
Trợ lý đã biết chuyện hai người kết hôn, vừa rồi anh ta chỉ nhất thời buột miệng thôi.
Anh ta liên tục trả lời lại: "Tôi hiểu rồi, tổng giám đốc Lương, bà Lương, mời đi bên này."
Trợ lý mang hành lý của hai người lên xe sau đó đưa họ đến chỗ ở tại Paris trước.
Nhà họ Lương có một biệt thự sân vườn cực kì đẹp ở đây, Thi Hảo và Lương Tây Kinh sẽ ở tại biệt thự này trong thời gian ở Paris.
Ngồi lên xe, Thi Hảo nhìn thấy trợ lý lái xe, quay đầu nhìn chằm chằm Lương Tây Kinh.
Lương Tây Kinh lơ đãng nghiêng đầu, chạm phải ánh mắt sáng rực của cô.
Đuôi lông mày của anh khẽ nhếch lên, tò mò hỏi: "Có chuyện gì vậy?"
Thi Hảo lắc đầu: "Không có gì đâu."
Chỉ là cô chợt phát hiện ra cô đã tìm thấy một người chồng rất tốt. Ban đầu cô tưởng rằng khi Lương Tây Kinh giới thiệu mình với người khác sẽ chỉ để cho đối phương gọi cô là bà Lương. Điều này đương nhiên không sai nhưng mà cô cũng có tên riêng của mình.
Ngoài dự đoán của cô, Lương Tây Kinh lại đặt tên của cô ở phía trước và danh xưng bà Lương ở phía sau.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./chong-toi-la-ke-thu/chuong-295.html.]
Anh hiểu rõ cô và luôn luôn tin rằng, đầu tiên Thi Hảo vẫn là Thi Hảo sau đó cô mới là vợ của anh.
Lương Tây Kinh biết ngọn nguồn của loại cảm xúc này của cô, anh cười khẽ: "Thế này mà em cảm động à?"
Thi Hảo thản nhiên: "Không thể nói là cảm động, có hơi bất ngờ một chút."
"Bất ngờ ư?" Lương Tây Kinh liếc cô một cái: "Trong suy nghĩ của em, anh là người đàn ông gia trưởng hả?"
Thi Hảo bối rối, cô cẩn thận suy nghĩ lại một lúc: "Hình như cũng hơi giống?"
Có vẻ Lương Tây Kinh không thích hai chữ kia lắm.
Nhưng anh không tiếp tục thảo luận vấn đề này với Thi Hảo nữa, Thi Hảo nói hình như thì chắc chắn là do anh còn chỗ nào đó làm không đủ tốt.
Lương Tây Kinh luôn là người rất biết kiểm điểm bản thân trong những chuyện như thế này.
Hai người trò chuyện một lúc thì đã đến căn hộ.
Trợ lý đưa chìa khóa xe cho Lương Tây Kinh sau đó nói với anh rằng căn hộ đã được sắp xếp và dọn dẹp trước khi hai người đến Paris.
Người trợ lý bàn giao mọi chuyện xong xuôi thì cũng rời đi trước.
Lương Tây Kinh rất quen thuộc nơi đây nên không cần hướng dẫn viên thì anh cũng biết đường, Thi Hảo không quen với việc có quá nhiều người không thân quen ở xung quanh.
Sau khi người đàn ông rời đi, Thi Hảo đi vào biệt thự.
Biệt thự được thiết kế ba tầng, có sân, ban công, cửa sổ và cũng trồng rất nhiều hoa.
Mà đây là lần thứ hai Thi Hảo đến nơi này.
Khi cô làm thư ký cho Lương Tây Kinh, cô đã từng đến Paris với anh rồi. Lúc đó Lương Tây Kinh sống trong biệt thự này, còn Thi Hảo và một số đồng nghiệp khác trong công ty sống ở mấy khách sạn gần biệt thự.
Mãi đến một ngày nghỉ, Lương Tây Kinh gọi điện thoại cho cô, bảo cô đưa một phần tài liệu mà anh quên tới.
Chuyện đưa tài liệu tới là giả.
Còn việc anh muốn Thi Hảo tới gặp anh là thật.
...
Nhớ lại những chuyện trong quá khứ, Thi Hảo không nhịn được nói với anh một câu: "Lương Tây Kinh, trước kia anh còn rất tâm cơ đó."
Lương Tây Kinh rũ mắt xuống, hiểu lời cô nói có ý gì.
Anh thẳng thắn thừa nhận, hỏi lại cô: "Em không thích à?"
Câu hỏi này khiến Thi Hảo không biết trả lời như thế nào.
Bởi vì không có những "tâm cơ" của Lương Tây Kinh thì hai người thậm chí còn không tới được với nhau như bây giờ. Tất nhiên, có thể hai người vẫn sẽ đến với nhau nhưng chắc chắn con đường đó sẽ không trơn tru và nhanh như vậy.
Lương Tây Kinh nhìn biểu cảm của cô là đã biết cô thích.
Anh vỗ đầu cô: "Lên lầu xem đi, anh sẽ dọn dẹp hành lý."
Thi Hảo “a” một tiếng, thản nhiên nói: "Em muốn đi tắm."