Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Chồng Tôi Là Kẻ Thù - Chương 300

Cập nhật lúc: 2025-02-16 12:51:38
Lượt xem: 2

Đây là lời thề son sắt mà Lương Tây Kinh muốn hứa hẹn với Thi Hảo.

 

Địa điểm là trong một trang viên rất đẹp ở Ireland.

 

Cỏ xanh mơn mởn, tươi tốt, rất, rất đẹp.

 

Một tuần trước đám cưới, Lương Tây Kinh gác lại hầu hết công việc, bay đến Ireland trước.

 

Lương Tây Kinh chịu trách nhiệm phần lớn ý tưởng về bối cảnh đám cưới và bố trí về mọi mặt, anh còn phụ trách triển khai và thương lượng. Công việc của Thi Hảo khá bận rộn, anh cũng không muốn thấy Thi Hảo vất vả như vậy.

 

Vì vậy trước khi đến hội trường, Thi Hảo thực sự không biết bối cảnh đám cưới sẽ như thế nào.

 

Tất cả những gì cô biết là nó được tổ chức ở trang viên.

 

Nghe Thi Hảo trả lời vậy, Thẩm Âm và Ôn Ỷ là những người đặt câu hỏi đều cảm thấy bất lực.

 

“Cậu có yên tâm khi giao nó cho tổng giám đốc Lương không?” Thẩm Âm hỏi.

 

Thi Hảo cười nhìn cô ấy: “Nếu là cậu, cậu có yên tâm giao nó cho tổng giám đốc Thẩm không?”

 

Thẩm Âm thay đổi tư thế, suy nghĩ một chút: “... Yên tâm.”

 

Bởi vì các cô đều hiểu rõ nửa kia của mình.

 

Lý Thiến Vi nói: “Thật ra, tôi rất tò mò về bối cảnh hôn lễ mà tổng giám đốc Lương đã sắp xếp trông như thế nào?”

 

Ôn Ỷ: “Ngày mai sẽ biết thôi.”

 

Các cô sẽ bay đến Ireland trễ một chút, có thể sẽ hạ cánh vào ngày mai.

 

Nghe vậy, Thẩm Âm nhìn Thi Hảo: “Cậu có căng thẳng không?”

 

Thi Hảo thẳng thắn nói: “Có một chút nhưng xem ra vẫn ổn.”

 

Có thể là Lương Tây Kinh đã cho cô cảm giác an toàn cực kì mạnh mẽ, Thi Hảo vừa cảm thấy căng thẳng vừa cảm thấy phấn khích nhưng cô lại không cảm thấy bất an chút nào. Cô biết rằng Lương Tây Kinh sẽ đối xử tốt với cô và sắp xếp mọi thứ ổn thỏa.

 

Vào buổi tối, Thi Hảo và ba phù dâu là Ôn Ỷ, Lý Thiến Vi, Thẩm Âm cùng với ba phù rể là Thẩm Minh Yến, Tần Lâm, Hứa Thực bay đến Ireland.

 

Những người thân và bạn bè khác sẽ đến vào ngày hôm sau.

 

Còn Tần Yến, bởi vì công việc không quá bận rộn nên anh ấy đã đến đó với Lương Tây Kinh từ vài ngày trước.

 

Vốn dĩ Tần Yến cũng muốn làm phù rể.

 

Nhưng mẹ Tần lại nói trong nhà có một phù rể là đủ rồi, bà ấy không muốn người khác biết hai đứa con trai lớn của mình còn chưa lập gia đình, bà ấy cảm thấy hơi mất mặt.

 

Tần Yến đau khổ không nói nên lời.

 

Trước khi lên máy bay, Lương Tây Kinh đã gọi video cho Thi Hảo, hỏi cô có căng thẳng không.

 

Thi Hảo nhìn người trong màn hình, rất tò mò: “Anh cho em xem hiện trường hôn lễ đi, em sẽ nói cho anh biết em có căng thẳng không.”

 

Lương Tây Kinh mỉm cười: “Để mai rồi xem.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./chong-toi-la-ke-thu/chuong-300.html.]

 

Thi Hảo cong môi: “Không thể tiết lộ trước sao?”

 

Lương Tây Kinh thành thật nói: “Để anh giữ lại một chút bất ngờ nhé?”

 

Nói đến đây, Thi Hảo ép buộc nữa cũng không ổn cho lắm.

 

Cô thỏa hiệp: “Được rồi, ngày mai em mới xem.”

 

Lương Tây Kinh gật đầu, nhìn thẳng vào cô: “Hảo Hảo.”

 

Thi Hảo rất thích anh gọi mình như vậy.

 

Cô khẽ chớp mắt, nhìn anh chằm chằm: “Cái gì?”

 

Lương Tây Kinh: “Bà xã à, anh sẽ ở đây đợi em.”

 

Khóe môi Thi Hảo cong lên, trả lời anh với vẻ bông đùa: “Biết rồi, ông xã à.”

 

-

 

Phải mất nhiều thời gian hơn để bay đến Ireland.

 

May mắn là Lương Tây Kinh đã sắp xếp trước, đăng ký một tuyến đường bằng máy bay riêng.

 

Nhóm người Thi Hảo ngủ một giấc thoải mái trên máy bay cho đến Ireland.

 

Khi đáp xuống đất, vừa đi ra ngoài, Thi Hảo liếc mắt đã nhìn thấy người đến đón mình.

 

Hai người nhìn nhau từ xa.

 

Thi Hảo còn chưa kịp gọi anh, Lương Tây Kinh đã sải bước về phía cô. Anh không quan tâm đến những người bạn bên cạnh mà kéo Thi Hảo vào lòng, ôm cô thật chặt.

 

Rõ ràng bọn họ chỉ xa cách nhau vài ngày nhưng mấy ngày này, Lương Tây Kinh lại cảm thấy thời gian đã trôi qua thật lâu, thật lâu.

 

Sau đó anh mới phát hiện, anh thật sự không muốn rời xa Thi Hảo một khắc nào, cho dù là nguyên nhân nào đi chăng nữa thì anh cũng không muốn.

 

Để hai người ôm nhau một lúc, Tần Lâm mới nhắc nhở: “Hai người các cậu sẽ không quên ở bên cạnh còn có người chứ?”

 

Lương Tây Kinh liếc nhìn anh ấy một cái: “Thì sao?”

 

Tần Lâm chán ghét nói: “Cũng đã gặp được nhau rồi thì lên xe đến nơi tổ chức lễ cưới thôi.”

 

Lương Tây Kinh: “…”

 

Tần Lâm: “Mấy ngày nữa bọn tôi ai cũng phải ăn cơm chó, cậu cũng đừng vội.”

 

Mấy người còn lại đều sôi nổi đồng ý.

 

Ai nấy cũng đều sốt ruột muốn đến xem hiện trường.

 

Anh ấy nói cũng có lý, Lương Tây Kinh tạm thời không thèm để ý đến việc anh ấy xen ngang vào chuyện của mình và Thi Hảo, anh nhéo lòng bàn tay cô, khẽ khàng nói: “Anh dẫn em đến nơi tổ chức lễ cưới.”

 

Thi Hảo ngẩng mặt lên nhìn anh: “Dạ.”

Loading...