Chồng Tôi Là Kẻ Thù - Chương 303
Cập nhật lúc: 2025-02-16 18:44:28
Lượt xem: 0
Ôn Ỷ lên tiếng đúng lúc: “Không chừng ngày nào đó sẽ đến bước đó thôi. Ngày mai cứ để Hảo Hảo ném hoa cưới cho cậu.”
Thi Hảo mỉm cười: “Cậu có cần không?”
Thẩm Âm do dự mấy giây rồi nói: “Cứ để phụ thuộc vào vận may đi.”
Thi Hảo: “Ok.”
Cả ba người nói chuyện phiếm một lúc rồi dần dần chìm vào giấc ngủ.
Bốn giờ sáng ngày hôm sau, Thi Hạo bị người nào đó kéo ra khỏi giường. Cô bị ép ngồi vào ghế trang điểm thế nhưng cô vẫn nhắm mắt để mặc thợ trang điểm “múa may” ở trên mặt của mình. Trong suốt quá trình trang điểm, Thi Hảo chẳng thể mở mắt ra nổi lần nào.
Cô thật sự rất buồn ngủ, vô cùng buồn ngủ.
Sau khi trang điểm xong, Thi Hảo giống như một con robot tiếp tục thay quần áo và tạo kiểu tóc.
Sau khi lăn lộn một hồi, cuối cùng thì cô cũng tỉnh táo trở lại.
Đúng lúc này, bên ngoài truyền đến tiếng ồn ào.
Người đã dậy trang điểm và thay quần áo xong từ rất sớm - Thẩm Âm vịn tay vào cửa thò đầu nhìn ra bên ngoài sau đó quay người nhìn lên đồng hồ: “Tại sao mấy người Lương Tây Kinh lại đến đây sớm như vậy? Vẫn chưa đến giờ rước dâu mà đúng không?”
Thi Hảo ngẩn người, trong đâu nhớ tới lời nói mà tối hôm qua anh đã nói với mình.
Đột nhiên, màn hình của chiếc điện thoại di động đang đặt ở trên bàn sáng lên.
Thi Hảo cầm điện thoại và mở lên, là tin nhắn của Lương Tây Kinh: [Anh đến rồi.]
Thi Hảo hơi sững người sau đó trả lời lại: [Hơn một tiếng nữa mới tới giờ lành để rước dâu, sao anh đến sớm thế?]
Lương Tây Kinh: [Tối hôm qua chúng ta đã nói rồi mà.]
Thi Hảo: [Nhưng bây giờ anh cũng có vào đây được đâu.]
Lương Tây Kinh: [Không sao hết, anh đợi em trước cửa, mọi người cứ thong thả đi. Lát nữa gặp.]
Nhìn thấy đoạn tin nhắn này, Thi Hảo âm thầm mỉm cười, trả lời anh: [Vâng ạ.]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./chong-toi-la-ke-thu/chuong-303.html.]
-
Cũng chẳng biết đã qua bao lâu, đợi đến khi Thi Hảo đã chuẩn bị xong hết tất cả mọi thứ thì tiếng gõ cửa cũng vang lên.
Cô đang ngồi trên ghế, trong khi đó Ôn Ỷ, Thẩm Âm và Lý Thiến Vi vẫn đang bày ra mấy trò thử thách gây khó dễ cho chú rể và những phù rể.
Thẩm Âm và Lý Thiến Vi dám nghĩ, Ôn Ỷ dám làm.
Như Ôn Ỷ đã nói thì tương lai cô ấy không có ý định kết hôn nên dù gì thì mấy trò này cũng không áp dụng được với cô ấy nên cô ấy sẽ cố gắng thực hiện hết.
Khi mấy người Lương Tây Kinh “qua năm cửa trảm sáu tướng” đi vào trong phòng, vừa liếc qua một cái anh đã lập tức nhìn thấy cô dâu xinh đẹp nhất của mình đang ngồi cách đó không xa.
Hai người họ nhìn nhau từ xa.
Lương Tây Kinh mặc một bộ vest màu đen được cắt may một cách hoàn hảo, dáng người anh thẳng tắp đi đến trước mặt cô.
Ôn Ỷ không giấu giày nhưng cũng không nói ai mang giày cho Thi Hảo.
Lương Tây Kinh tiến lại gần cô, không đợi ai lên tiếng thì anh đã quỳ một chân xuống trước mặt Thi Hảo. Anh cầm chiếc giày cao gót đính pha lê ở bên cạnh lên rồi xỏ vào chân cho Thi Hảo với vẻ mặt vô cùng dịu dàng và chăm chú.
Sau khi xỏ giày xong, tất cả mọi người ai nấy đều chuyển từ kinh ngạc sang hoan hô.
Khoảnh khắc tiếp theo, Lương Tây Kinh cúi người xuống rồi bế Thi Hảo, nhẹ nhàng nói: “Anh đến rồi.”
Anh đến để thực hiện lời hứa và để cưới cô.
Thi Hỏa kinh ngạc đến đơ người, hai tay ôm chặt lấy cổ anh: “Em biết rồi.”
Hôm nay thời tiết rất đẹp, ánh nắng chiếu rọi khắp nơi.
Lễ đường được bày trí cực kì cực kỳ lộng lẫy.
Lương Tây Kinh chuẩn bị cho Thi Hảo một lễ cưới tràn ngập hoa tươi bao phủ xung quanh. Tất cả hoa tươi đều được vận chuyển từ các quốc gia khác nhau đến để thiết kế khiến xung quanh bọn họ đều là hoa.
Thi Hảo rất thích như vậy.
Thi Hảo không có ba mẹ, từ nhỏ cô đã là trẻ mồ côi.