Chồng Tôi Là Kẻ Thù - Chương 365
Cập nhật lúc: 2025-02-23 13:32:08
Lượt xem: 2
Sau khi rời khỏi câu lạc bộ, Thẩm Âm và Thẩm Minh Yến cùng nhau đi đến hầm gửi xe.
Câu lạc bộ bảo mật quyền riêng tư rất tốt, chiếc xe nào ra vào cũng đều phải đăng ký một cách nghiêm ngặt. Ở đây hoạt động theo chế độ hội viên, không phải hội viên thì không thể vào.
Vì vậy, Thẩm Âm hoàn toàn không lo lắng chuyện cô và Thẩm Minh Yến đi cùng nhau sẽ bị các tay săn ảnh chụp được.
Sau khi tài xế của Thẩm Minh Yến đưa người tới đây, anh ta xuống xe đi dạo loanh quanh chờ chỉ thị của Thẩm Minh Yến.
Anh ta vừa vào cửa hàng tiện lợi để mua một bao t.h.u.ố.c lá rồi đi ra thì nhận được điện thoại của Thẩm Minh Yến: “Tổng giám đốc Thẩm.”
Thẩm Minh Yến đáp: “Giờ anh tới đây thì mất bao lâu?”
Tài xế chậm rãi nói: “Anh chờ chút, tôi sẽ tới nhanh thôi, khoảng năm phút.”
Thẩm Minh Yến nói: “Tôi đang ở bãi đỗ xe.”
Sau khi cúp điện thoại, tài xế vội vã quay lại.
Điều khiến anh ta ngạc nhiên chính là nhìn thấy Thẩm Âm đang đứng bên cạnh Thẩm Minh Yến. Tài xế còn chưa kịp ngẫm nghĩ thì Thẩm Minh Yến đã lên tiếng: “Anh đưa chìa khóa xe cho tôi.”
Người lái xe ngơ ngác đưa chìa khóa ra.
Thẩm Minh Yến nhận lấy chìa khóa, giọng nói hơi trầm: “Anh tan làm đi, tôi lái xe trở về.”
Nghe vậy, tài xế sửng sốt. Anh ta đang định mở miệng nói gì đó thì đã bị Thẩm Minh Yến liếc một cái, câu nói “Anh vừa mới khỏi ốm, mấy ngày nay không được nghỉ ngơi tử tế” vừa đến miệng đã âm thầm nuốt về.
Anh ta cảm thấy Thẩm Minh Yến không hề muốn Thẩm Âm biết chuyện anh bị ốm và rất mệt mỏi.
Sau khi lên xe, Thẩm Âm rất tự giác thắt dây an toàn.
Đây không phải là lần đầu tiên cô ngồi xe của Thẩm Minh Yến, chỉ là mấy lần trước người lái không phải là anh. Cô cũng chỉ là tiện thể được cô anh và tài xế đưa về.
Nhưng lần này, dường như có chút gì đó không giống. Thẩm Âm suy nghĩ lung tung.
Có một bầu không khí trong lành và tinh khiết quanh quẩn trong xe, nó có hơi giống mùi mát lạnh trên người Thẩm Minh Yến.
Trong mũi cô đã bị anh xâm chiếm hoàn toàn, và Thẩm Âm không thể kiểm soát được mà đặt sự tập trung của mình vào ba từ “Thẩm Minh Yến”.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./chong-toi-la-ke-thu/chuong-365.html.]
Qua gương trong xe, Thẩm Minh Yến nhìn thấy khuôn mặt đang không ngừng thay đổi những biểu cảm rất nhỏ của cô, cảm xúc trong mắt cô cũng theo đó mà thay đổi.
Anh nhìn cô chằm chằm hồi lâu, lúc cô còn chưa kịp hoàn hồn anh đã hỏi: “Vẫn là địa chỉ trước đó phải không?”
Thẩm Âm vô thức ngẩng đầu lên: “Vâng.”
Sau khi cô trả lời xong, trong xe lại rơi vào im lặng lần nữa.
Thẩm Minh Yến vốn là một người ít nói, khi ở cùng với Thẩm Âm thì phần lớn thời gian là cô ríu rít. Nhưng tối nay cô lại không nói chuyện làm anh cũng không biết phải nói gì.
Hơn nữa trong lòng anh vẫn còn một chút gì đó khó chịu không nói nên lời.
Nguyên nhân tại sao Thẩm Âm không muốn nói chuyện với Thẩm Minh Yến rất đơn giản, cái người này trở về rồi nhưng lại không nói với cô một tiếng, anh rõ ràng là biết cô đang theo đuổi anh.
Mặc dù với tư cách là một người theo đuổi thì không thể yêu cầu người được theo đuổi phải để ý đến mình. Nhưng Thẩm Âm có thể cảm giác được người theo đuổi là cô trong mắt Thẩm Minh Yến cũng có một chút xíu trọng lượng. Cô đã trò chuyện với trợ lý của Thẩm Minh Yến, cũng nhờ ta nghe ngóng mà cô biết được trước đây có rất nhiều người theo đuổi Thẩm Minh Yến, và những người thực sự có thể có được thông tin liên lạc của anh thậm chí còn được anh sắp xếp tài xế đưa về nhà và thầm qua lại chỉ có mình Thẩm Âm cô.
Chính vì Thẩm Minh Yến như vậy nên cô thỉnh thoảng mới được chiều mà kiêu ngạo.
Cô thường quên rằng mình mới là người theo đuổi Thẩm Minh Yến.
Xe chạy vững vàng ổn định trên đường cái, Thẩm Âm rủ mắt nhìn về phía trước, bỗng điện thoại cô đột nhiên rung lên, là tin nhắn của em gái cô Đinh Niệm Chân nhắn tới, hỏi cô đã đi đâu rồi?
Khi cô rời khỏi phòng VIP, Đinh Niệm Chân vừa hay đang ngoài nghe điện thoại.
Thẩm Âm: “Chị về nhà trước, em cũng về sớm đi nha.”
Đinh Niệm Chân: “Chị về cùng tổng giám đốc Thẩm à?”
Thẩm Âm: “Ừ.”
Đinh Niệm Chân: “Được, vậy đêm nay em không qua chỗ chị ngủ nữa.”
Thẩm Âm: “Ừm, em có thể về nhà hoặc qua nhà bạn bè ngủ đều được, chú ý an toàn.”
Em gái cô đã là một người trưởng thành, ba mẹ Thẩm Âm sẽ không can thiệp quá nhiều vào chuyện của chị em cô, cô cũng sẽ không can thiệp quá nhiều vào chuyện của em gái. Chỉ cần chú ý an toàn là được.
Đinh Niệm Chân: “Em biết rồi.”