Chưa Từng Yêu Ai Đến Thế - Chương 126

Cập nhật lúc: 2025-03-07 19:23:27
Lượt xem: 4

Cố Vũ Thuần bùng nổ: “Tưởng Nguyệt Viện! Vậy mà Diane xấu xa kia lại là Tưởng Nguyệt Viện! Tớ không ngờ lại là cô ta! Tớ đã nghĩ không ai rảnh rỗi làm vậy với tớ, tớ nên đoán được đó là người quen mới đúng.”

 

“Hơn nữa cô ta nói nhảm gì đó? Cái gì mà mong ước tuổi trẻ! Cái gì mà quá khứ, hiện tại và tương lai! Cô ta và Tống Hành có liên quan gì đến nhau đâu! Tống Hành đâu? Tiểu Thụ, cậu có số điện thoại của Tống Hành không? Cậu hỏi xem đã xảy ra chuyện gì vậy! Thật sự tức c.h.ế.t tớ rồi!”

 

 

Lúc này hai người họ đang ở trong căn hộ Cố Vũ Thuần thuê. Màn hình iPad dừng ở video phỏng vấn Tưởng Nguyệt Viện ở chương trình ‘Phỏng vấn ngôi sao’, bị Cố Vũ Thuần vô tình ấn dừng nên biểu cảm méo mó của cô ta khi đang nói chuyện hiện ra trên màn hình.

 

Vẻ mặt Hạ Thụ tái nhợt, từ lúc vào nhà cô hầu như không nói chuyện.

 

Cô nằm trên ghế sofa, cầm điện thoại mở trang tìm kiếm, khi ấn chữ, đầu ngón tay vô thức run rẩy.

 

Tốc độ mạng rất nhanh nên tìm kiếm cũng rất nhanh chóng.

 

Khi cô nhập “Diane”, cô đã tự động nhảy ra rất nhiều từ tùy chọn…

 

“Diane, Hoắc Cận Hành.”

 

“Diane, Hoắc Cận Hành Quân Dục.”

 

“Quá khứ của Diane và Hoắc Cận Hành.”

 

 

Cô cố gắng xem nhẹ cái tên phía sau, Hạ Thụ nhấn tìm kiếm, ấn vào phần tiểu sử của cô ta.

 

Diane.J, tên tiếng Trung là Tưởng Nguyệt Viện, sinh ngày 12 tháng 3 năm 199X tại Thanh Thành. Tốt nghiệp chuyên ngành Cello của trường đại học A, đạt giải kim thưởng nghệ sĩ cello quốc tế mới năm 20XX… 

 

Đại học A…

 

Chuyên ngành cello…

 

Chửi bới nửa ngày, Cố Vũ Thuần nói đến mức miệng khô lưỡi khô, lúc nghỉ xả hơi mới nhận ra từ đầu đến cuối Hạ Thụ đều không nói gì.

 

Cô ấy nghiêng đầu nhìn Tiểu Mộc mới phát hiện sắc mặt cô rất kém, đau lòng ôm cô: “Tiểu Mộc…” 

 

Điện thoại đã được đặt xuống. 

 

Hạ Thụ được cô ấy ôm vào lòng, khóe môi cong lên, “Tớ không sao.”

 

Miệng nói không sao, nhưng giọng nói lại nghẹn ngào như muốn khóc.

 

Cố Vũ Thuần càng khó chịu hơn, vỗ nhẹ lưng cô: “Đừng đau lòng, đó đều là cô ta nói dối.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./chua-tung-yeu-ai-den-the/chuong-126.html.]

“Vũ Thuần.” Hạ Thụ dụi mắt, khẽ đẩy cô ấy ra, “Cậu có thể cho tớ biết, sau khi tớ đi, đã xảy ra chuyện gì không?”

 

Tại sao… Tưởng Nguyệt Viện lại học ở đại học A? 

 

Tại sao cô ta lại học cello chuyên nghiệp?

 

Tại sao…

 

“Ôi trời…” Cố Vũ Thuần cũng không biết bây giờ có nên nói với cô những chuyện đó hay không, nhưng thấy mắt cô đỏ au, trong lòng rất khó chịu. 

 

Hóa ra kỳ thi tuyển sinh đại học năm đó, thành tích của Nhất Trung Thanh Thành vượt trội, tổng cộng có hai người đỗ đại học A. Một người là Thẩm Hoài Xuyên, còn có một người khác, chính là Tưởng Nguyệt Viện.

 

Tưởng Nguyệt Viện đỗ không nhờ vào việc thi văn hóa. Ban đầu Hạ Thụ rút lui khỏi cuộc thi nhạc nghệ phương Tây, Tưởng Nguyệt Viện thay thế, đạt được thành tích đứng thứ ba toàn tỉnh, hạng 16 toàn quốc, cũng coi như là một trong những người trẻ có tiềm năng.

 

Cô ta vốn không có ý định học cello chuyên nghiệp. Nhưng một lần tình cờ, cô ta biết Hạ Thụ muốn thi vào chuyên ngành cello trường đại học A, vì vậy cô ta quyết định thi.

 

Cô ta đã đăng ký cuộc thi cello chính thức.

 

Ban đầu Hạ Thụ cũng đăng ký tham gia cuộc thi này, nhưng nửa chừng gia đình gặp biến cố nên không thể tham gia được.

 

Tưởng Nguyệt Viện đã để lại ấn tượng với ban giám khảo trong cuộc thi nhạc nghệ phương Tây, thành tích cuộc thi chính thức cũng không tệ, thành công giành được điểm cộng nên đã trúng tuyển.

 

Nói chung cũng do trời xui đất khiến.

 

Hạ Thụ yên lặng lắng nghe, đầu ngón tay lạnh lẽo, trái tim bất an đã bình tĩnh trở lại.

 

Cô bỗng nhớ lại những gì cô từng nói với đàn chị năm đó khi rút lui. Cô nói rằng nếu cô bỏ lỡ cuộc thi có lẽ cô sẽ không hối tiếc. Nhưng nếu ngày hôm đó cô thi, bỏ lỡ cơ hội gặp anh lần cuối cùng, cô chắc chắn sẽ hối tiếc. 

 

Trong những năm qua, cô chưa bao giờ thấy hối hận với quyết định nhớp choáng đó của bản thân.

 

Năm đó là cô từ bỏ, chính từ khoảnh khắc đó cô đã không còn có tư cách hối hận và không cam lòng.

 

– 

 

Hoắc Cận Hành vừa kết thúc cuộc họp trực tuyến kéo dài vài giờ, Chu Tung Kỳ lập tức đi vào văn phòng, để iPad trước mặt anh.

 

“Nhị thiếu gia, anh hãy xem cái này.”

 

Trên màn hình là trích đoạn của “Phỏng vấn ngôi sao”, trong video Tưởng Nguyệt Viện đang nói: “Anh ấy là giấc mơ hồi trẻ của tôi và là ánh sáng để tôi phấn đấu, cũng bởi vì anh ấy nên tôi mới có vinh quang ngày hôm nay. Tôi mong rằng ngoài quá khứ và hiện tại bên cạnh anh ấy, tôi hy vọng sẽ có cả tương lai. Tên anh ấy là Hoắc Cận Hành…”

 

Lông mày của Hoắc Cận Hành nhíu chặt lại: “Chuyện này từ khi nào? “

 

“Nửa giờ trước, phát sóng trực tiếp, vẫn chưa thống kê đầy đủ được lượng xem. Nhưng theo thông tin của bên thì cũng không thấp.”

 

Dừng một chút rồi anh ta nói thêm: “Hơn nữa, chắc hẳn là cô Tưởng đã mua hotsearch, bây giờ hotsearch đang ở vị trí thứ tư.”

Loading...