Cố Cửu Từ Hoắc Minh Triêt-đại lão sủng ngọt thê tận trời - 206
Cập nhật lúc: 2024-11-08 13:11:46
Lượt xem: 5
Xung quanh, các bạn học bắt đầu bàn tán xôn xao, không ngừng đưa ra lời nhận xét.
"Hoá ra Vu Cố căn bản không thích Tư Thần. Khó trách cậu ta lại đối xử với Tư Thần tệ bạc như vậy!"
"Vậy chẳng phải Tư Thần là bị cậu ta lợi dụng sao? Nếu là tôi, tôi sẽ không bao giờ làm chuyện như vậy!"
"Hứa Vận Nhi và Vu Cố nhìn đúng là trai tài gái sắc. Chắc là do Tư Thần bám lấy không buông, khiến cho Vu Cố không thể từ chối, vậy nên họ mới không thể ở bên nhau!"
Nga
"Đột nhiên tôi lại thấy thương Hứa Vận Nhi, yêu nhau mà không được ở bên nhau..."
Những lời bàn tán của đám bạn học vang lên khắp nơi, tất cả đều rót vào tai Tư Thần, khiến cô cảm thấy đau đớn. Rõ ràng cô là người bị tổn thương, nhưng tại sao đến cuối cùng lại bị xem như kẻ xấu khiến bọn họ không đến được với nha? Là tại cô sao? Tư Thần cuối cùng không thể chịu nổi nữa, xoay người chạy khỏi phòng học.
Hứa Vận Nhi nhìn theo, trong lòng đắc ý nhưng ngoài mặt lại giả vờ lo lắng:
"Vu Cố, lời anh vừa nói có lẽ đã làm tổn thương Tư Thần. Anh nên nhanh chóng đuổi theo Tư Thần đi."
Cô càng nói như vậy, Vu Cố lại càng thấy cô thật tốt bụng và hiền lành, khiến anh không muốn đuổi theo Tư Thần.
"Đừng để ý tới cô ta! Cô ta chỉ biết làm bộ dáng yếu đuối của Lâm Đại Ngọc thôi! Vận Nhi, em cứ ngồi xuống đi, anh tiếp tục giảng bài cho em."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./co-cuu-tu-hoac-minh-triet-dai-lao-sung-ngot-the-tan-troi/206.html.]
Vu Cố lạnh nhạt nói rồi nhặt cây bút lên, không quan tâm mà ngồi cạnh Hứa Vận Nhi. Hứa Vận Nhi tỏ ra ngượng ngùng cúi đầu, che giấu đi vẻ đắc ý.
Cố Cửu Từ nhìn hai kẻ “tra nam tiện nữ” này mà lòng lạnh lẽo. Không yên tâm về Tư Thần, cô xoay người đuổi theo.
Cô đi theo Tư Thần từ phía sau, giữ một khoảng cách vừa phải. Tư Thần chạy một mạch đến hồ nhân tạo của trường, ngồi bệt xuống bãi cỏ, ngơ ngẩn nhìn mặt hồ, dường như không hề nhận ra có người đang theo sau.
Cố Cửu Từ nhẹ nhàng tiến đến gần, cẩn thận đưa cho cô một gói khăn giấy.
Tư Thần đôi mắt đẫm lệ mờ ảo ngẩng lên,lòng tràn đầy tưởng Vu Cố tới xin lỗi, lại thấy được người đến là Cố Cửu Từ. Cô nháy mắt lạnh sắc mặt, một phen đẩy ra Cố Cửu Từ.
"Cậu tới đây làm gì? Rốt cuộc tìm được cơ hội nên đến đây để cười nhạo tôi chứ gì?"
"Thần Thần, mình không có ý đó..." Cố Cửu Từ áy náy mở lời.
"Cậu không có ý đó? Mọi chuyện này rõ ràng là do cậu gây ra!"
Tư Thần đứng bật dậy, lạnh lùng nhìn chằm chằm Cố Cửu Từ.