Cố Cửu Từ Hoắc Minh Triêt-đại lão sủng ngọt thê tận trời - 335
Cập nhật lúc: 2024-11-15 01:30:10
Lượt xem: 4
Cố Cửu Từ không thể nhịn thêm, cô cho Lộ Tiểu Tang đăng bài để vạch trần bộ mặt thật của Vu Cố chứ không phải để Tư Thần chịu tổn thương.
“Vu Cố! Bài viết không phải do Tư Thần đăng. Cả ngày hôm nay tôi đều ở bên Tư Thần, tôi có thể làm chứng cho cô ấy.”
“Hừ! Cô làm chứng? Cô cho rằng mình là người tốt sao?”
Vu Cố cười khinh miệt, ánh mắt lạnh nhạt nhìn chằm chằm Tư Thần.
“Tư Thần, cuối cùng cô cũng lộ bản chất rồi phải không? Chúng ta sắp kết hôn mà cô lại dùng thủ đoạn bỉ ổi này để trả thù Vận Nhi?”
“Không có! Em thực sự không có, em không cần phải làm thế!”
Tư Thần lắc đầu lia lịa, lòng chỉ nghĩ rằng Vu Cố đã bị che mắt, cô mong cậu hiểu rõ sự thật.
“Đừng giả vờ nữa! Tư Thần! Nói thẳng ra, cô khiến tôi thấy chán ghét! Tôi đã uất ức chính mình để kết hôn với cô, tại sao cô vẫn không chịu buông tha cho Vận Nhi!”
Vu Cố lớn tiếng chửi rủa, lúc này xung quanh đều có người vây xem, không ít người cầm điện thoại quay video.
Nước mắt Tư Thần rơi lã chã. Cô chưa bao giờ bị tổn thương như thế này. Lòng cô tràn đầy yêu thương nhưng lại bị Vu Cố phũ phàng chà đạp.
Nga
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./co-cuu-tu-hoac-minh-triet-dai-lao-sung-ngot-the-tan-troi/335.html.]
“Hoá ra trong mắt anh, kết hôn với em là một sự uất ức. Anh bị ép phải kết hôn với em sao?
Em thật ngốc! Anh chỉ một lòng không thể rời Vận Nhi, chưa bao giờ chịu nghe em giải thích. Em còn tưởng rằng anh từng yêu tôi cơ đấy! Hừ...”
Tư Thần tuyệt vọng nặn ra một nụ cười giễu cợt, mất hết ý chí.
“Không phải, em…”
Vu Cố sau một lúc phát tiết hết cơn giận dữ, thấy Tư Thần khóc, trong lòng cậu bỗng cảm thấy trống rỗng. Gần đây, ba ba liên tục cường điệu nhắc nhở cậu phải kết hôn với Tư Thần để lấy được đầu tư từ Tư gia. Sau này, cậu muốn ly hôn lúc nào cũng được, nhưng hiện tại tuyệt đối không thể làm hỏng chuyện lớn của ba mình.
Vu Cố vừa định lên tiếng thì đúng lúc nhìn thấy Hứa Vận Nhi đeo cặp đi ngang qua, xung quanh cô, các bạn học chỉ trỏ, thậm chí còn giơ điện thoại ra quay. Tấm thiệp mời kia đã lan truyền khắp trường. Hứa Vận Nhi và Vu Cố trao đổi ánh mắt, và cô ngay lập tức bày ra vẻ ủy khuất ngấm ngầm chịu đựng quen thuộc.
Vu Cố lập tức đau lòng, tiến nhanh đến bên cô.
“Vận Nhi! Thật xin lỗi! Thật lòng xin lỗi! Anh sẽ bảo Tư Thần đăng bài một lần nữa để xin lỗi em.”
Nghe những lời này, Tư Thần bỗng tròn xoe mắt, khuôn mặt đầy vẻ tủi thân.
“Dựa vào cái gì mà muốn em xin lỗi cô ta? Em đã nói rồi, em không hề đăng bài!”