Cố Cửu Từ Hoắc Minh Triêt-đại lão sủng ngọt thê tận trời - 517
Cập nhật lúc: 2024-11-27 13:25:10
Lượt xem: 2
Nhìn A Linh rời đi, Cố Cửu Từ liền trực tiếp đi lên tầng 38. Cảm giác ngay khi vừa đến, cả tầng lầu này như im phăng phắc.
"Cố tiểu thư! Tổng tài đang họp, cô cứ sang bên này nghỉ ngơi một chút đi."
Có lẽ vì Chiến Anh đã báo trước, ngay lập tức một trợ lý nam lễ phép tiến lại, khẽ nói chào đón cô.
"Được thôi."
Cô đi theo trợ lý nam tới bàn nhỏ bên ngoài phòng họp ngồi xuống, trên bàn đã chất đầy đồ ăn vặt và trái cây cô yêu thích. Ngăn cách giữa cô và phòng họp là một bức tường pha lê trong suốt, từ góc này cô còn có thể nhìn thấy Hoắc Minh Triệt đang ngồi nghiêm chỉnh, mặt không biểu cảm, nghe cấp dưới báo cáo.
Mà từ góc độ của Hoắc Minh Triệt, anh cũng có thể nhìn thấy cô ngay lập tức.
Cố Cửu Từ vừa ngồi xuống, ánh mắt sâu thẳm của người đàn ông trong phòng họp lập tức dừng lại trên người cô. Cố Cửu Từ mỉm cười vẫy tay chào anh. Nhưng nụ cười của cô còn chưa kịp nở hết cỡ, tay chỉ vừa nhấc lên một chút, thì người đàn ông lại làm như không nhìn thấy gì, lạnh nhạt dời mắt đi.
Nga
Anh đang cố ý!
Sắc mặt Cố Cửu Từ cứng lại một giây, xong rồi, quả nhiên là anh đang tức giận.
Trợ lý nam bên cạnh thấy vậy, tưởng Cố Cửu Từ không kiên nhẫn, vội vàng giải thích:
"Cố tiểu thư, tổng tài hôm nay có một cuộc họp rất quan trọng, mong cô kiên nhẫn một chút."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./co-cuu-tu-hoac-minh-triet-dai-lao-sung-ngot-the-tan-troi/517.html.]
"Đã biết, anh cứ làm việc của anh đi."
Trợ lý nam này không hiểu tình huống, nên Cố Cửu Từ không muốn làm khó anh ta.
Cô kiên nhẫn chờ thêm một lúc, đến nỗi đồ ăn vặt trên bàn đã bị cô ăn sạch sẽ, nhưng phòng họp thì vẫn chưa có dấu hiệu kết thúc.
Cô lấy di động ra nhìn giờ, đã qua giờ tan tầm lâu rồi, vậy nên cô lại nhắn cho Chiến Anh một tin.
[Cố tiểu thư: Cuộc họp của các anh dự tính đến khi nào vậy? Sao đến giờ vẫn chưa kết thúc?]
Ngay sau khi cô gửi đi, màn hình lập tức hiện lên thông báo người kia đang nhập tin nhắn. Rất nhanh một tin nhắn đã đến.
[Chiến Anh: Một biểu cảm khóc lóc thảm thiết. Chúng tôi vốn là đã kết thúc từ lâu rồi, giờ tất cả nhóm quản lý cấp cao đều bị ông chủ mắng ba lần rồi. Cố tiểu thư, cô mau mau nghĩ cách a, cứu cứu chúng tôi đi!]
Cố Cửu Từ thở dài, trong lòng tự nhủ, tôi chính mình cũng là Bồ Tát bùn qua sông a... tự thân khó bảo toàn a......
Nhưng cô vẫn chọn lọc từ ngữ gửi cho Đại Ma Vương một tin nhắn.
[Tiểu Cửu: Triệt ca ca, sao anh vẫn chưa kết thúc vậy? Em đói quá rồi...]