Cố Cửu Từ Hoắc Minh Triêt-đại lão sủng ngọt thê tận trời - 95
Cập nhật lúc: 2024-11-04 17:58:59
Lượt xem: 13
Quả nhiên, ba Cố Thanh Nguyên nghe được câu này, chân mày liên nhíu chặt hơn.
"Còn chưa đầy một tháng nữa là thi đại học, sao có thể bỏ một tiết học chứ? Làm sao con vừa mới khá hơn một chút, chị con lại bắt đầu không hiểu chuyện vậy?"
Tô Phù Dung bên cạnh chợt kinh sợ, liếc mắt nhanh nhìn Cố Cửu Từ một cái, vội vàng giải thích.
"Vận Nhi không phải là bỏ tiết học, có thể là tham gia biểu diễn văn nghệ của trường, ông cũng biết từ nhỏ con bé đã rất ưu tú, ngoài việc học chính khoá, con bé còn rất chú ý tham gia các hoạt động nghệ thuật."
"Hoá ra là như vậy."
Cố Thanh Nguyên nghe thấy những lời này, thậm chí còn hài lòng gật đầu một cái.
Cố Cửu Từ hơi nheo mắt lại, lạnh nhạt liếc nhìn Tô Phù Dung.
Quả thật là thủ đoạn nha, chỉ cần vài ba lời nói, liền có thể đưa cái nhìn của ba đối với Hứa Vận Nhi quay về ban đầu.
Xem ra muốn ở trước mặt cha mà vạch trần mặt mũi thật của hai mẹ con Hứa Vận Nhi, cô vẫn phải nỗ lực thật nhiều nha...
"Đúng rồi, hôm nay không phải cuối tuần, sao con lại quay về?"
Cố Thanh Nguyên như nghĩ tới cái gì đó mà tra hỏi cô.
"À, A Từ quay về là muốn lấy cây violon, kì thi đại học sắp tới rồi, con bé còn muốn thử một lần nữa mà thi vào học viện âm nhạc."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./co-cuu-tu-hoac-minh-triet-dai-lao-sung-ngot-the-tan-troi/95.html.]
Cố Cửu Từ còn chưa kịp nói gì, anh hai Cố Thất Giác rất sợ cô bị cha mắng, vội vàng ngăn ở trước mặt cô mà giải thích với ba.
"Con... con muốn luyện đàn lại một lần nữa sao?"
Lần này thì Cố Cửu Từ đã thực sự nhìn thấy rõ toàn thân của ba mình đang run lên, anh mắt hiện lên mạt đỏ nhìn chằm chằm cô, trong mắt đều là không thể tin tưởng.
"À. Đúng rồi ba, chìa khóa của phòng chơi đàn có phải là ở chỗ ba không?"
Cố Cửu Từ có một chút ngạc nhiên, cứ nghĩ rằng Cố Thanh Nguyên không bao giờ để ý đến cô, không ngờ rằng bản thân lại lần nữa cầm cây violon trên tay, phản ứng của ông mạnh mẽ như thế.
"Có... ở chỗ ba, ba tìm cho con."
Giọng của Cố Thanh Nguyên có một chút run rẩy, nhanh chóng đi lên lầu.
Nga
Tô Phù Dung đứng kế bên đều ngạc nhiên đến ngây người, nhưng bà ta rất nhanh thu liễm cảm xúc, cười cười hỏi Cố Cửu Từ.
"Cửu Từ, con làm sao đột nhiên lại muốn học đàn vậy?"
Cố Cửu Từ giả vờ như không thèm đếm xỉa đến mà trả lời. "Dù sao nhàn rỗi cũng là nhàn rỗi, đây không phải là đang tìm điểm sự tình làm sao."
Khẩu khí của cô như vậy, phù hợp với tác phong từ trước giờ của bản thân, Tô Phù Dung cũng không có nghi ngờ gì, còn cho rằng cô vẫn giống như trước đây, đánh cả ba ngày, hai ngày phơi lưới.
"Nga nga, thì ra là vậy."