Có huyền học trong tay, tôi điên cuồng vả mặt trong giới giải trí - Chương 156
Cập nhật lúc: 2024-10-11 20:56:30
Lượt xem: 49
Rời khỏi máy quay, Thịnh Gia tức tối hét lên với nhân viên.
"Ý các người là gì, kéo tôi đi làm gì?"
"Chương trình c.h.ế.t tiệt này không muốn phát sóng nữa sao? Các người có tin tôi…"
Anh ta chưa kịp nói hết câu, nhân viên đã lạnh lùng đưa điện thoại ra trước mặt anh ta.
Nhìn vào giao diện trên điện thoại, Thịnh Gia mắt mở to, không tin nổi, nhận lấy điện thoại, lướt lên lướt xuống.
Chỉ một lát sau, chân anh ta mềm nhũn, tuyệt vọng ngồi bệt xuống đất.
Khi đồ ăn được mang đến sân của An Nhiên, các khách mời nghe được một tin tức.
"Khụ, Thịnh Gia có việc gấp phải rời chương trình."
An Nhiên khẽ nhếch môi, đoán được chuyện gì đã xảy ra.
Các khách mời vừa ăn vừa len lén quan sát An Nhiên, những khách mời cũ đã quen, không có cảm giác gì, nhưng những người mới thì cảm thấy lo lắng, ăn không ngon miệng.
Cảm giác thế nào khi chứng kiến một ngôi sao hàng đầu sụp đổ ngay trước mắt?
Phức tạp, sợ hãi, sợ mình sẽ bước vào con đường của Thịnh Gia.
Trưa hôm đó, những khách mời mới vẫn có thể ăn chung bữa.
Không có gì ngoài việc An Nhiên vui vẻ.
Vì đã đánh bại được gã đàn ông trà xanh, cô không ngại rộng lượng để mọi người ăn no nê, vui vẻ.
Ngược lại, các khách mời mới lại ngại ngùng, nói rằng họ sẽ tự đi tìm thức ăn.
Nhưng cuối cùng, họ bị An Nhiên thuyết phục khi cô nói rằng họ sẽ phải cung cấp nguyên liệu sau bữa ăn như một phần trả ơn.
Sau bữa ăn, việc rửa bát được giao cho các khách mời mới.
Các khách mời cũ ngồi trong sân ngáp ngủ.
Mộ Ngôn ngồi bên cạnh An Nhiên, muốn nói lại thôi. Thấy cô mấp máy miệng vài lần, An Nhiên không còn cách nào khác, đành chủ động hỏi: "Có chuyện gì muốn nói sao?"
Mộ Ngôn nuốt nước bọt, rồi cố gắng sắp xếp câu hỏi: "Chị An, những gì vừa rồi có thật không?"
Đào Hố Không Lấp team
An Nhiên gật đầu: "Em thấy chị đã bao giờ nói dối chưa?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./co-huyen-hoc-trong-tay-toi-dien-cuong-va-mat-trong-gioi-giai-tri/chuong-156.html.]
Mộ Ngôn mặt đầy vẻ phức tạp, vừa thất vọng vừa buồn bã: "Em biết rồi, chỉ là em khó chấp nhận được."
Cô cúi đầu uống một ngụm nước, giọng nói nhỏ nhẹ: "Em đã thích Thịnh Gia nhiều năm rồi, cũng vì anh ấy mà em muốn vào nhóm nhạc nữ."
Tiếp theo, Mộ Ngôn kể về hành trình sự nghiệp của mình.
"Năm em 13 tuổi, lần đầu tiên em thấy anh ấy trên truyền hình, lúc đó anh ấy còn ở trong nhóm Won. Won là một nhóm nhạc nam rất nổi tiếng, họ vừa hát vừa nhảy rất giỏi. Một nhóm các chàng trai với diện mạo và tính cách khác nhau cùng tỏa sáng trên sân khấu."
Cô kể rằng, Thịnh Gia là người đảm nhận vai trò nhảy chính, mỗi động tác của anh ấy đều tỏa ra sức hút đặc biệt, hoàn toàn cuốn hút ánh nhìn của cô.
Mộ Ngôn học nhảy từ nhỏ, nên cô luôn có cảm tình đặc biệt với những người nhảy giỏi.
Huống chi, Thịnh Gia còn là một người anh trai ấm áp, dịu dàng.
Cô bắt đầu quan tâm đến mọi thông tin về Thịnh Gia.
Từ mỗi sân khấu của anh ấy khi còn trong nhóm won, đến khi anh ấy rời nhóm và về nước, mỗi màn biểu diễn solo của anh, cô đều theo dõi.
Sau đó, khi trong nước bắt đầu tổ chức chương trình tuyển chọn, cô nảy sinh ý định gia nhập nhóm nhạc nữ, mong muốn trở thành một người tỏa sáng như Thịnh Gia.
Cô đã thành công, vượt qua mọi khó khăn để ra mắt.
Lần này khi gặp Thịnh Gia, cô rất vui mừng, vì đó chính là thần tượng mà cô luôn theo đuổi, là nguồn cảm hứng cho ước mơ của cô.
Nhưng không ngờ, sự sụp đổ lại đến nhanh như vậy, cô đột nhiên không biết mình nên làm gì tiếp theo.
"Chị An, em cảm thấy mơ hồ, em không biết mình có nên tiếp tục đi tiếp hay không." Mộ Ngôn ngẩng đôi mắt đẫm lệ nhìn An Nhiên.
An Nhiên thở dài.
Người nổi tiếng, quả thật là một nghề kỳ diệu trên thế giới này.
Là một nhân vật công chúng, liệu bạn có biết mình đã ảnh hưởng đến bao nhiêu người không?
Phải giữ vững ranh giới, làm tấm gương tốt.
"Mộ Ngôn, trước khi thích Thịnh Gia, tại sao em lại thích nhảy múa?" Thỉnh thoảng làm chị gái ấm áp cũng không sao, An Nhiên sẵn lòng an ủi em gái nhỏ.
Mộ Ngôn suy nghĩ một lát, rồi nói: "Lúc đầu là mẹ em muốn em học, sau đó em tự yêu thích cảm giác khi nhảy múa, mỗi lần nhảy em cảm thấy như bỏ lại mọi phiền muộn, hoàn toàn đắm chìm trong đó, em muốn mọi người đều thấy em nhảy múa."
An Nhiên nhướn mày: "Đúng vậy, em muốn mọi người thấy em nhảy múa, bây giờ em đã làm được rồi, đúng không?"
Mộ Ngôn mím môi: "Nhưng..."