Có huyền học trong tay, tôi điên cuồng vả mặt trong giới giải trí - Chương 183
Cập nhật lúc: 2024-10-15 19:45:22
Lượt xem: 31
Thời gian nhanh chóng trôi đến 12 giờ đêm, anh chàng kia đã đau đến mức nước mắt lưng tròng.
Gió trong sân không biết từ lúc nào đã trở nên lạnh lẽo âm u.
Gió thổi qua cổ anh chàng, lạnh đến mức làm anh ta rùng mình.
Các fan vẫn đang chờ đợi trước màn hình cũng cảm nhận được điều bất thường.
[Có ai để ý không, tối nay gió to quá, các bạn nhìn đám cây xua muỗi quanh sân nhà An Thần kìa, gần như bị thổi bay rồi.]
[Ừ, trời cũng tối nữa, cảm giác như không nhìn thấy ánh trăng luôn.]
[Anh chàng này đã đứng suốt hai tiếng rồi, rốt cuộc đang chờ cái gì vậy?]
[Ờ... các bạn có để ý không, gió to vậy mà những bông hoa trên bàn An Thần lại không hề lay động.]
[Trời đất, đèn đu đưa kìa.]
[Tôi đi đây!!! Ahhhhhhhhh!!!]
[Ahhhhhhhhh, mẹ ơi, đó là cái gì thế!]
[Mù mắt rồi, đêm nay không ngủ được rồi, đáng sợ quá.]
[Quanh m.ô.n.g của anh chàng kia toàn là sương mù đen, kinh dị quá.]
Hai giờ chờ đợi cuối cùng đã đến.
Chỗ mà anh chàng kia đứng lúc này đã bị bao phủ bởi sương mù đen, từ góc nhìn của An Nhiên, một cái đầu gớm ghiếc đang hướng về cổ anh chàng và định cắn vào.
Ánh mắt An Nhiên lóe lên một tia lạnh lùng, tay phải không ngừng biến chuyển, ẩn hiện một tia sáng vàng.
Cô hừ lạnh một tiếng, ánh sáng vàng xuất hiện trên cổ anh chàng, bảo vệ chặt chẽ cổ của anh ta.
Cái đầu quái dị kia bị đ.â.m trúng, phát ra một tiếng hét thảm thiết, tiếng hét kinh hoàng vang vọng khắp hòn đảo: "Ahhhhhhh."
Sương mù đen từ từ rút khỏi người anh chàng, trong giây lát tụ lại thành một bóng ma.
Đôi mắt của bóng ma lật ngược lên, gần như toàn là tròng trắng, mũi và môi là một đường thẳng, trông đặc biệt đáng sợ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./co-huyen-hoc-trong-tay-toi-dien-cuong-va-mat-trong-gioi-giai-tri/chuong-183.html.]
Nếu An Nhiên từng đọc tiểu thuyết của thế giới này, chắc chắn cô sẽ nghĩ ngay đến một nhân vật.
"Voldemort."
Nhưng cô chưa từng thấy, chỉ cảm thấy bóng ma này cực kỳ xấu xí.
Cái đầu của bóng ma cứng nhắc từng chút một quay về phía An Nhiên ngồi bên bàn, dường như lúc này mới chú ý đến sự hiện diện của cô.
Giọng nói của nó khàn khàn, âm trầm: "Cô là ai? Đạo sĩ?"
An Nhiên bĩu môi, không vui: "Anh quả nhiên chỉ xứng có tròng trắng, sao lại nghĩ tôi là đạo sĩ?"
Đào Hố Không Lấp team
Cô cũng là nữ mà, dùng cách phân biệt đạo sĩ nam nữ của thế giới này, thì cô phải gọi là đạo cô chứ.
Không đúng, cô là bán tiên!
Bóng ma cười khằng khặc: "Cô bé, tôi khuyên cô đừng xen vào chuyện không phải của mình, nếu không, ngày này năm sau sẽ là ngày giỗ của cô."
An Nhiên xoa mũi, liếc mắt khinh thường, bọn ma quỷ ở thế giới này đều xuất thân từ cùng một chỗ à?
Không chỉ cách nói chuyện giống nhau mà ngay cả mắt cũng mù giống nhau, chẳng lẽ không cảm nhận được sức mạnh kinh khủng trên người cô sao?
"Tiểu quỷ, tôi khuyên anh nhanh chóng rời đi, nếu không ngày này năm sau anh sẽ không còn tồn tại."
Bóng ma rõ ràng không có kiên nhẫn, bị An Nhiên liên tục dọa nạt, sương mù đen trên người nó dần dần lan rộng, nhanh chóng bao phủ toàn bộ sân.
"Cô đã muốn chết, vậy thì đi c.h.ế.t đi!"
Vừa dứt lời, nó há to miệng đỏ lòm, lao về phía An Nhiên.
An Nhiên thong thả uống hết ngụm trà cuối cùng, khẽ nghiêng người né tránh đòn tấn công của nó.
Chiếc bàn bị bóng ma va phải, phát ra tiếng vo ve.
An Nhiên khép mắt, tay đặt lên bàn, giữ bàn vững chắc.
Mở mắt ra lần nữa, trong mắt cô chỉ còn lại sự u ám, tay phải niệm chú, một lá bùa thiêu đốt được ném ra, chính xác dán lên mặt bóng ma.
Bóng ma phát ra tiếng hét chói tai, sương mù đen trong sân ngay lập tức rút về cơ thể của nó, nó đau đớn co rúm lại trên đất.
"Đau quá, đau quá, ahhh, đừng, tha cho tôi!"