Cơm Hộp Âm Dương: Bán Cho Người Hay Bán Cho Qủy? - 108

Cập nhật lúc: 2025-04-06 18:22:18
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qOhGTDgg7

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Ai...... Chỉ tiếc là lão Tiền không cho ta chút bùa chú có tính công kích nào, không được thì bùa có tác dụng phản phệ cũng được! Chỉ cho ta hai tấm phòng thân như vậy."

Tiền Duệ Trạch nghe được mẹ hắn nói lảm nhảm, lập tức nhớ tới khoảng thời gian trước kia trong nhà, khóe miệng không khỏi co giật mấy lần.

Tần Vũ Niết nghe Lý Thái Thái nói đợi bà xuống đó sẽ thu thập Tiền Đại, trong đầu không hiểu sao lại hiện ra cảnh Tiền Đại bị Lý Thái Thái đuổi theo đánh, không khỏi bật cười thành tiếng.

Tiếng cười của nàng khiến Tiền Duệ Trạch chú ý, hắn đưa mắt nhìn, chỉ thấy nàng cười đến đôi mắt cong cong, khóe miệng cong lên, trên gương mặt trắng nõn nổi lên hai đóa đỏ ửng, cả người phảng phất như phát ra ánh sáng, trong lòng không khỏi dâng lên một cảm giác khác thường.

Ăn cơm xong, Tiền Duệ Trạch đưa các nàng về Tiền gia biệt thự.

Tần Vũ Niết sáng sớm đã để quên túi xách ở Tiền gia, túi xách tuy chẳng đáng giá bao nhiêu, nhưng bên trong có thẻ căn cước của nàng, phải quay lại lấy mới có thể đi máy bay.

Tiền gia biệt thự.

Tần Vũ Niết cầm túi xách liền chuẩn bị cáo từ Lý Thái Thái và những người khác để rời đi.

Lý Thái Thái lại vào lúc này, cầm một chiếc hộp tinh xảo xuống lầu, bà mở hộp ra, đưa một chiếc vòng tay phỉ thúy óng ánh sáng long lanh tới trước mặt Tần Vũ Niết, nụ cười hòa ái dễ gần, "Lần đầu gặp mặt, cũng không chuẩn bị quà cáp gì, đây là chiếc vòng ta đấu giá được năm ngoái, chất lượng rất tốt, rất thích hợp với tiểu cô nương trẻ tuổi như cô."

Tần Vũ Niết nhìn thấy chiếc vòng, đáy mắt hiện lên vẻ kinh diễm, một giây sau, nàng vội vàng xua tay từ chối: "Lý a di, cái này quá quý giá, con không thể nhận."

Lý Thái Thái nghiêm mặt, "Trưởng bối ban thưởng, không được từ chối."

Tần Vũ Niết mặt lộ vẻ khó xử: "......"

Tiền Duệ Trạch trực tiếp cầm chiếc vòng trong tay Lý Thái Thái, đeo lên tay cho Tần Vũ Niết, "Loại vòng tay này mẹ ta có rất nhiều, chất lượng tốt hơn cái này còn nhiều, màu sắc này rất hợp với cô."

Tiền Duệ Trạch xích lại gần bên tai nàng, rủ mắt xuống, không biết làm sao ánh mắt lại rơi vào vành tai trắng nõn của nàng, dừng một chút, thấp giọng nói: "Chiếc vòng này khi đấu giá được, mẹ ta rất thích, đáng tiếc tuổi tác của bà, mang cái này không thích hợp, phối với cô thì vừa vặn, cũng đỡ cho bà ấy nhìn thấy lại bực mình."

Hắn đột nhiên đến gần, khiến Tần Vũ Niết không được tự nhiên muốn lui về phía sau.

Lại nghe Lý Thái Thái tức giận quát: "Tiền Duệ Trạch! Đừng tưởng lão nương không nghe thấy con nói ta lớn tuổi! Ta lúc đầu sao lại sinh ra đứa con bực mình như con chứ!"

Nói xong liền giơ tay đánh hắn.

Tiền Duệ Trạch làm sao có thể đứng yên để bà đánh, vừa tránh sang một bên vừa nói: "Mẹ, không phải mẹ nói mẹ già rồi sao? Con thuận theo lời mẹ nói, mẹ lại không hài lòng."

Nhìn Lý Thái Thái đuổi theo Tiền Duệ Trạch, Tần Vũ Niết ngay cả chiếc vòng trên cổ tay cũng không kịp bận tâm, vội vàng khuyên can Lý Thái Thái.

Trong lúc nhất thời, trong phòng khách vang lên đủ loại âm thanh.

Đợi đến khi Tần Vũ Niết muốn tháo chiếc vòng tay xuống, dường như cũng không tìm được lý do thích hợp.

Mà lúc này, nàng hoàn toàn không chú ý tới hai người đang trao đổi ánh mắt với nhau.

Lý Thái Thái đưa mắt cho Tiền Duệ Trạch: coi như lần này con phối hợp không tệ.

Tiền Duệ Trạch hơi nhíu mày: cũng không xem kỹ năng diễn xuất này của con là học theo ai.

"Mẹ ta đã tặng quà, ta là anh trai lẽ nào lại chịu thua kém." Nói rồi, Tiền Duệ Trạch từ trong túi lấy ra một tấm thẻ ngân hàng đưa tới, "Đây là lễ gặp mặt của ta, ta cũng không biết các ngươi nữ hài tử thích gì, mật mã thẻ là 6 số 6, ngươi có thể tùy theo sở thích của mình mà mua sắm."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./com-hop-am-duong-ban-cho-nguoi-hay-ban-cho-quy/108.html.]

Tần Vũ Niết hơi sững sờ, ánh mắt rơi vào tấm thẻ ngân hàng kia, trong lúc nhất thời lại có chút không biết làm sao. Nhìn xem tấm thẻ kia, trong lòng nàng dâng lên cảm xúc muốn nói lại thôi, kẻ có tiền đều thực dụng như thế, ưa thích tặng thẻ ngân hàng làm quà sao?

Tiền Duệ Trạch gặp nàng chỉ nhìn chằm chằm tấm thẻ kia mà không có ý định nhận lấy, đã nhận ra sự do dự của nàng, không cho nàng quá nhiều thời gian suy nghĩ, trực tiếp một tay lấy thẻ nhét vào trong lòng bàn tay nàng.

Tần Vũ Niết ngón tay bị ép nắm chặt tấm thẻ kia, cảm giác lạnh lẽo cứng rắn của tấm thẻ khiến nàng có chút luống cuống, vừa muốn trả lại, liền nghe thấy Tiền Duệ Trạch nói: "Ta đã cho đi đồ vật liền không có thu hồi lại, ngươi nếu là không muốn, liền ném vào thùng rác bên ngoài đi."

Tần Vũ Niết: "......"

Lời này, nghe sao mà quen tai vậy?

Chẳng lẽ đang cùng với nàng diễn vai tổng giám đốc bá đạo!

A không đúng, người ta chính là tổng giám đốc bá đạo.

Nàng quay đầu nhìn về phía Lý Thái Thái, muốn đưa trả tấm thẻ cho bà, kết quả vừa hay nhìn thấy Lý Thái Thái giơ ngón tay cái về phía Tiền Duệ Trạch.

Lý Thái Thái không nghĩ tới bị bắt gặp, giả bộ chính mình ngón cái không thoải mái, che giấu mà hoạt động ngón tay, "Ai ôi, ta cái này ngón cái tại sao lại có chút không thoải mái, ta hoạt động nó một chút."

Một màn này khiến Tần Vũ Niết nhìn mà khóe miệng giật giật: dì à, hành động của dì quá rõ ràng rồi!

"Tốt tốt, đã nhận thì không thể trả lại." Lý Thái Thái cầm tấm thẻ trong tay nàng nhét vào trong túi xách của nàng, đẩy Tần Vũ Niết, vừa nói nhanh: "Ngươi không phải còn vội vàng đuổi chuyến bay sao? Duệ Trạch, con còn không tranh thủ thời gian đưa tiễn Vũ Niết."

Tiền Duệ Trạch hai tay bỏ vào túi, nói với nàng: "Đi thôi."

Lý Thái Thái hướng nàng khoát khoát tay, "Có rảnh nhớ đến thăm dì a!"

Tần Vũ Niết quay đầu đáp lời, "Vâng ạ."

Tần Vũ Niết cùng Tiền Duệ Trạch vừa đi ra cửa phòng, liền nhìn thấy vị phụ nhân phúc hậu xuất hiện cùng Lý Thái Thái vào buổi sáng, bà ta chính là kẻ đầu têu trong trận sự kiện này —— Thượng Minh Nguyệt.

Bên người bà ta còn đứng một nam tử mặc áo choàng màu đen, trên tay cầm lấy vật gì đó không rõ, trong miệng không ngừng lẩm bẩm.

Mà Thượng Minh Nguyệt chính đang quỷ quỷ túy túy nhìn trộm tình cảnh trong phòng, hoàn toàn không ngờ tới Tần Vũ Niết cùng Tiền Duệ Trạch lại đột nhiên mở cửa.

Đại sư rõ ràng nói chỉ cần đem ngọc bàn đưa đến Tiền gia, nhiều nhất mấy tháng, Tiền gia liền sẽ liên tiếp gặp chuyện không may, mà nữ nhân kia bà ta ghét nhất, nhiều nhất một hai tháng, liền sẽ sụp đổ.

Nhưng lại không nghĩ tới 1 giây trước đại sư còn thề son sắt nói với nàng Tiền gia chẳng mấy chốc sẽ xảy ra chuyện, một giây sau đại sư lại hộc máu.

Sau đó đại sư lại thi pháp, trực tiếp muốn lấy mạng Lý Viện, nhưng về sau lại báo cho nàng Lý Viện tựa hồ còn sống.

Lại thêm hôm nay chồng nàng tấp nập nhận được điện thoại thoái thác đơn hàng, hỏi thăm bọn họ lý do, lại tất cả đều hàm hồ, Thượng Minh Nguyệt suy đoán hơn phân nửa là có liên quan đến sự tình buổi sáng.

Nhưng là Tiền gia không có tin tức gì truyền tới, không còn cách nào, nàng đành phải cùng đại sư tự mình đến điều tra tình huống.

Chỉ cần Lý Viện chết, dù là nàng lọt vào Tiền gia trả thù, cũng bất quá là sau cùng giãy dụa, chỉ cần nhà bọn hắn chống đỡ nổi qua một tháng này, Tiền Duệ Trạch vừa chết, nhà bọn hắn liền có thể sáp nhập Tiền gia, đem Tiền gia tất cả tài nguyên chiếm thành của mình.

Chỉ là để nàng không nghĩ tới chính là, các nàng còn chưa điều tra được gì, liền đụng phải Tiền Duệ Trạch.

Tiền Duệ Trạch vừa thấy được Thượng Minh Nguyệt, sắc mặt lập tức trở nên băng lãnh, chất vấn bà ta: "Các ngươi đang làm cái gì?"

"Ta......" Thượng Minh Nguyệt vô ý thức muốn giải thích, nhưng thấy Tiền Duệ Trạch biểu lộ không đúng lắm, đoán được hắn hẳn là biết được chuyện của Tiền gia, nếu hắn trở về, vậy thì hơn phân nửa Lý Viện coi như không chết, cũng không còn sống lâu nữa.

Loading...