Công chúa giá đáo! Mê hồn phách của tỷ tỷ lớn tuổi - Chương 109: Đến cả một con kiến cũng đừng hòng sống 3

Cập nhật lúc: 2025-03-03 15:56:57
Lượt xem: 0

Hơn hai mươi người có mặt vẫn chưa kịp phản ứng, kiếm Dục Tuyết bên hông Tuyết Nhi đã kề vào cổ một người, ngay sau đó chỉ nghe thấy một tiếng "xẹt", m.á.u từ cổ họng người nọ phun ra như suối, rồi ngã xuống đất.

Tuyết Nhi rút kiếm bên tay phải ra, mũi kiếm chỉ thẳng xuống đất, một giọt m.á.u tươi rơi xuống, nhưng đoản kiếm Dục Tuyết vẫn sạch sẽ không dính một hạt bụi, như thể vừa rồi chưa từng chạm vào màu đỏ ghê tởm kia.

Cảnh tượng bất ngờ này khiến tất cả những người có mặt đều lùi lại một bước, chỉ có Lăng Ngạo Vân nheo đôi mắt phượng xinh đẹp lại.

Thực lòng mà nói, bản thân hắn cũng giật mình!

Hắn biết Tuyết Nhi bắt đầu luyện võ từ năm 4 tuổi, nhưng nghe giọng điệu vừa rồi của Tuyết Nhi, cứ như thể nàng đã sống rất lâu, từng trải qua những cuộc tàn sát đẫm m.á.u vậy.

Lại nhìn thân thủ nhanh nhẹn, chuyên tấn công vào yếu huyệt của đối phương, khiến đối phương không kịp thở, hơn nữa đường kiếm vừa đủ sâu, không lệch một ly.

Đây không phải là thứ có thể học được trong một sớm một chiều, cũng không phải chỉ cần chăm chỉ luyện tập là có thể nắm vững, mà phải có kinh nghiệm thực chiến mới được.

Thực chiến?

Lăng Ngạo Vân nghĩ đến hai chữ đáng sợ này không khỏi giật mình!

Hắn lắc đầu, nhắc nhở bản thân phải lý trí, đừng nghĩ đến những chuyện viển vông nữa.

Hiện giờ điều quan trọng nhất là bảo vệ Tuyết Nhi, dù sao hiện tại cũng là địch đông ta ít.

Nhưng không biết vì sao, Lăng Ngạo Vân cứ như biết Tuyết Nhi sẽ không gặp chuyện gì, hắn đứng bên cạnh lặng lẽ quan sát mọi việc đang diễn ra trong sân.

Vừa như đang chờ thời cơ tiếp ứng Tuyết Nhi, lại vừa như đang đứng xem Tuyết Nhi nhảy múa trong màn mưa máu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./cong-chua-gia-dao-me-hon-phach-cua-ty-ty-lon-tuoi-sfth/chuong-109-den-ca-mot-con-kien-cung-dung-hong-song-3.html.]

Lăng Ngạo Vân cũng không phân biệt được tâm trạng mình lúc này là gì nữa, nghi ngờ? Bối rối? Lo lắng? Yêu thương? Xót xa? Có lẽ tất cả những cảm xúc này đều tồn tại cùng một lúc.

Chỉ thấy hơn hai mươi người kia đều cao hơn Tuyết Nhi rất nhiều, sức mạnh gấp mấy lần, thậm chí là mấy chục lần Tuyết Nhi, từng nhát đao c.h.é.m xuống.

Nhưng Tuyết Nhi đã phát huy thân hình nhỏ bé linh hoạt của mình đến mức tối đa, nhanh chóng di chuyển né tránh, luồn lách giữa đám người như rắn.

Mỗi khi đến một chỗ, dù chạm vào chân hay tay hay lưng hay cổ của đối phương, Tuyết Nhi đều không chút do dự đ.â.m một nhát kiếm.

Chỉ trong chớp mắt, trên mặt đất đã la liệt tay chân, cùng với màu đỏ khiến người ta nhìn mà muốn nôn, mùi m.á.u tanh lập tức bao trùm khắp sân.

Mấy tên gia đinh đứng phía sau nhìn tiểu mỹ nhân đang bước tới trong vũng máu, lại nhìn những t.h.i t.h.ể nằm la liệt trên mặt đất.

Diệu Diệu Thần Kỳ

Bọn họ không còn thấy nữ oa oa này đáng yêu xinh đẹp nữa, nàng ta quả thực là ác quỷ, là kẻ g.i.ế.c người điên cuồng.

Bọn họ vội vàng ném vũ khí xuống, mắt tròn mắt dẹt, mặt mũi trắng bệch, toàn thân run rẩy, cúi đầu nhìn đứa trẻ đang tiến lại gần, vẻ mặt sợ hãi không cần nói cũng biết, phản ứng đầu tiên là ôm đầu bỏ chạy.

Vừa chạy vừa kêu cứu mạng!

Nghe thật chói tai, Tuyết Nhi đang say sưa g.i.ế.c người, nửa khuôn mặt cười khẩy như ác quỷ, điên cuồng ma mị, Tuyết Nhi dường như đã tìm thấy chính mình trong quá trình g.i.ế.c chóc.

Haha~

Tuyết Nhi ngửa mặt lên trời cười lớn, tay phải vận lực, cổ tay đẩy ra, đoản kiếm Dục Tuyết như mũi tên rời cung, xoay tròn bay nhanh trong không khí, không khí xung quanh thân kiếm như xoáy nước cuộn trào ra xung quanh.

Chỉ nghe thấy một tiếng "a", kiếm Dục Tuyết găm thẳng vào gáy kẻ đang bỏ chạy, m.á.u và óc lập tức phun ra như suối.

Hai người còn lại sợ hãi kêu la mẹ ơi mẹ ơi, còn một người thì ngất xỉu tại chỗ.

Loading...