Cứ Gặp Anh Ấy Thì lại Ngốc - Chương 68
Cập nhật lúc: 2024-11-17 00:32:23
Lượt xem: 6
Giang Mộ Hàn không cảm thấy bất ngờ trước ánh mắt kỳ lạ của mọi người.
Anh chỉ nhếch môi, gọi một tiếng: “Ba, mẹ,” rồi nhìn sang mẹ mình , lo lắng hỏi:
“Mẹ, sức khỏe của mẹ có khá hơn không? Có mời bác sĩ không?”
Khi nghe thấy câu hỏi của con trai, ánh mắt lo lắng của Khương Mãi bỗng trở nên hơi lúng túng. Thực ra, sức khỏe của bà vẫn luôn rất tốt, đâu có bệnh tật gì, chỉ là vì muốn con trai về nhà, bà đã lừa rằng mình bị đau tim.
“Không, không có gì đâu. Mẹ thấy con về là khỏe rồi, Mộ Hàn, con mau nói cho mẹ biết, vết thương này là ai làm? Có đau không? Sao không xử lý chút nào --- nhanh, nhanh ngồi xuống, mẹ sẽ bôi thuốc cho con ----, vú Trần, nhanh, nhanh lấy hộp thuốc ---”
Khương Mai nói một cách gấp gáp, kéo Giang Mộ Hàn ngồi xuống sofa trong phòng khách. Nhưng vừa dứt lời, anh đã nhanh chóng ngăn bà lại, nói:
“Vú Trần, không cần lấy thuốc đâu!”
Vú Trần nhìn Khương Mai, rồi lại nhìn Giang Mộ Hàn, cuối cùng quyết định nghe theo lời của đại thiếu gia.
Khương Mai bị hành động bất thường của con trai làm cho bối rối, không biết nên nói gì.
Bên cạnh, Giang Thiên Tầm và Nhu Thanh Huyền chỉ đứng ở một đầu sofa, không nói câu nào, dường như đang chờ đợi câu trả lời từ Giang Mộ Hàn.
Còn Giang lão gia thì vẫn không chủ động lên tiếng, giờ ông lại ngồi trở lại ghế bành, chuẩn bị thưởng thức trà, hoàn toàn trong trạng thái thoải mái.
Ông nghĩ rằng vết thương của con trai không nghiêm trọng, trên mặt anh vẫn nở nụ cười, trông có vẻ tâm trạng rất tốt, nên chắc không có gì to tát.
Chỉ có điều, vết thương của con trai thực sự khiến người ta khó hiểu --- trong đầu ông thoáng hiện lên một hình ảnh, nhưng lại cảm thấy không thể nào, trong mắt ông, có người phụ nữ nào dám đối xử tồi tệ với con trai ông vậy chứ?
Liệu có người phụ nữ nào táo bạo như vậy không? Hẳn là không.
Khi Giang lão gia đang suy nghĩ như vậy, không ngờ, cảnh tượng tiếp theo đã khiến ông lão nhận một cú sốc.
Nghe thấy giọng nói không biết xấu hổ của Giang Mộ Hàn vang lên trong tai mọi người: “Vết thương của con không sao cả, đây là do bạn gái con để lại, con rất thích, nên không cần xử lý!”
Nói xong, anh thoải mái tự rót cho mình một tách trà, uống vài ngụm thưởng thức hương vị, trông rất hài lòng! Nhưng, anh không biết những gì mình vừa nói đã gây ra sóng gió lớn như thế nào, lúc này, mọi người trong phòng rơi vào trạng thái im lặng c.h.ế.t chóc!
Nhìn xung quanh, ai nấy đều ngỡ ngàng, mắt tròn xoe như chuông đồng.
Ngay cả em gái Giang Thiên Tầm mặc dù đã có kinh nghiệm này, nhưng lúc này cũng bị sốc đến mức trái tim đập loạn nhịp, cô không ngờ rằng anh trai mình lại giỏi giang như vậy trong vấn đề này, giờ cô càng thêm ngưỡng mộ anh trai, anhcô không lên tiếng thì thôi, nhưng đã lên tiếng thì gây sốc thật lớn!
Còn Nhu Thanh Huyền thì ngoài sự ngạc nhiên ra, lòng cô ta còn ngập tràn căm ghét. Cô ta hiện đang nghiến răng nghiến lợi, hận thấu xương, không ngờ rằng Giang Mộ Hàn lại công khai thừa nhận như vậy, xem ra anh thật sự bị cái con nhỏ ti tiện đó mê hoặc, đã thế mê hoặc không chỉ một chút!
Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD
Cô ta muốn xem xem, với những lời tuyên bố rõ ràng này, hai ông bà già trong nhà sẽ phản ứng như thế nào. Cô không tin rằng hai người đó lại không quan tâm đến cảm xúc của cô ta .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./cu-gap-anh-ay-thi-lai-ngoc/chuong-68.html.]
Nhưng điều mà cô ta không nghĩ tới là, phản ứng tiếp theo của Khương Mai đã hoàn toàn đánh bại cô ta.
“Tiểu Hàn, con có bạn gái rồi sao? Ai vậy? Nhà nào? Bao nhiêu tuổi? Làm việc ở đâu? Hai người đã quen nhau lâu chưa? Cô ấy có tốt với con không ----”
Khương Mai hỏi một loạt câu hỏi, cảm xúc kinh ngạc ban đầu đã tan biến, lúc này, bà rất phấn khích. Con trai đã 28 tuổi, sắp 29, chớp mắt đã gần 30, con trai bà nên lập gia đình rồi, bà đã mong mỏi từ lâu có một đứa cháu nhỏ để chơi đùa.
Bà biết trong những năm gần đây, bên cạnh con trai không có người phụ nữ nào cả, nếu có thì chỉ có cô tiểu thư nhà họ Nhu theo đuổi, nhưng con trai dường như không thích cô ta, bà lại không thể làm gì. Dù bà cũng rất ưng ý cô tiểu thư Nhu Thanh Huyền kia , nhưng con trai không đồng ý, thì cũng vô ích.
Bà từng nghi ngờ con trai có vấn đề gì đó, có phải có bệnh kín hay không, vì con trai đầy nam tính như vậy mà lại không có phụ nữ bên cạnh, sao không khiến bà nghi ngờ cho được?
Hơn nữa, bà còn nghe nói con trai và một người mẫu tên Tước Yến khá gần gũi.
Người mẫu Tước Yến có vẻ dịu dàng, càng khiến Khương Mai nghi ngờ con trai có phải thật sự không thích phụ nữ không, nhưng giờ nhìn lại, những suy đoán của bà đều không đúng, con trai vẫn thích phụ nữ, như vậy là tốt, như vậy là tốt ----
Sau khi hỏi xong hàng loạt câu hỏi, bà thở phào nhẹ nhõm, giờ bà không còn quan tâm đến cảm xúc của Nhu Thanh Huyền nữa , bà chỉ chờ con trai nói rõ về bạn gái của mình mà thôi.
Nhìn vào những vết thương trên người con trai, bà suy đoán rằng cô bạn gái này chắc chắn rất mạnh mẽ, nếu không sao có thể làm con trai bà thành ra như vậy. Ồ, không biết con trai có chống đỡ nổi không!
Giây phút này, Khương Mai nhìn con trai với ánh mắt đầy mong đợi, hy vọng có thể nghe thấy thông tin liên quan đến cô bạn gái kia, dù chỉ là một chút thông tin cũng được, ít nhất cũng phải để bà hiểu một chút.
Nhưng bà còn chưa kịp chờ đợi câu trả lời của con trai, thì đã nghe thấy giọng nói nhẹ nhàng của chồng mình vang lên:
“Ăn cơm thôi, ăn xong sẽ nói tiếp.Vú Trần, cho món ăn lên đi!” Giang lão gia nói xong, liền đi về phía phòng ăn.
“Vâng, thưa ông!” Giọng vú Trần cũng đầy vui vẻ.
Giọng điệu của Giang lão gia tuy có vẻ bình thản, nhưng bên trong lại vô cùng phấn khích, lúc này, tâm trạng của ông và vợ đều giống nhau.
Phải biết rằng, ông đã bước vào hàng ngũ người già, mặc dù nhìn vẫn còn rất tráng kiện, nhưng những người bạn cùng tuổi của ông đã có cháu có chắt, tận hưởng hạnh phúc gia đình.
Còn ông thì không có gì cả, không có gì để ôm! Chỉ cần con trai có thể nhanh chóng kết hôn, không quan tâm đến ai, ông tin rằng con trai mình cũng sẽ không chọn sai người, miễn là có thể kết hôn nhanh chóng, vậy thì hãy bỏ cái gọi là hôn nhân thương mại đi, Còn Nhu Thanh Huyền thì cứ đi chỗ nào mát mẻ mà chơi đi!
Đừng tưởng ông không biết bốn năm trước ai đã hại Giang Mộ Hàn. Nếu không phải nhìn vào việc cô gái này cũng thật lòng muốn giữ chân con trai mình, và Giang Mộ Hàn chỉ để lại vết sẹo mà không có di chứng gì, thì ông đã xử lý cô ta từ lâu rồi.
Tuy nhiên, giờ ông vẫn chưa thể biểu lộ quá phấn khích, nếu như đó chỉ là một niềm vui hão huyền thì sao?
Vẫn nên chờ con trai giải thích rõ ràng rồi mới phấn khích cũng không muộn! Hơn nữa, ông cũng muốn dành chút thể diện cho Nhu Thanh Huyền , dù sao hai nhà còn có hợp tác về mặt kinh doanh.
“Anh, trước hết ăn cơm đã, ăn xong anh phải nói rõ cho chúng em biết, ai lại có thể dễ dàng chiếm được trái tim anh trai em như vậy ---” Giang Thiên Tầm vừa nói, vừa di chuyển lại gần ôm lấy cánh tay của Giang Mộ Hàn, câu cuối nói rất nhỏ, chỉ có cô và Giang Mộ Hàn nghe thấy.
Bởi vì Giang Thiên Tầm cũng lo lắng đến cảm xúc của Nhu Thanh Huyền , cô biết cô ta rất yêu anh trai mình, thật đáng tiếc, hoa rơi hữu ý, nước chảy vô tình!