Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Cùng Kẻ Thù Không Đội Trời Chung Trúng Tình Cổ - Chương 213

Cập nhật lúc: 2025-02-06 20:38:38
Lượt xem: 393

Nhưng như vậy cũng tốt, Liên Kiều luôn cảm thấy Thần thị không mấy vẻ vang, mặc dù gia tộc nàng từ đời tổ tiên đã tận tụy, chưa từng làm ra chuyện gì không vẻ vang, linh căn hệ Thủy cũng hoàn toàn là do một vị Nữ Thần Quân nhìn trúng tộc trưởng Liên thị truyền lại, nhưng từ dã sử, nàng đã nghe không ít lời đồn về việc giam cầm Thần Chủ hoặc cưỡng ép thành hôn.

Rất nhanh, hạc chu xuyên qua mây mù lượn lờ đã lên đến đỉnh.

Giữa mây mù và rừng thông, đột nhiên xuất hiện một tòa tiên cung được xây bằng ngọc trắng, mái ngói xanh bay lên, ánh vàng lấp lánh, xung quanh tiên hạc bay lượn, mây lành vờn quanh.

Nhưng dường như bọn họ đến không đúng lúc, khi vào điện, vị Thần Quân kia đang nổi giận, chỉ thấy hắn ngồi trên đài cao, cách một tấm rèm châu đối với một Thần thị bên dưới ho khan nói: "Ai bảo ngươi lại đưa đến?"

Nữ Thần thị mặc tiên bào trắng, trông có vẻ hơi yếu ớt cúi đầu nói: "Thần Quân thứ lỗi, là tự ta muốn đưa đến."

Nói xong, Thần Quân cười lạnh một tiếng, ngay sau đó rèm châu khẽ lay động, bát thuốc trong tay Nữ Thần thị đến đưa thuốc trực tiếp bị một luồng khí đánh đổ.

Nước thuốc văng đầy tay nàng ta, làm bỏng tay và mặt nàng ta ngay lập tức đỏ bừng, Liên Kiều chỉ nhìn thôi cũng nhịn không được thấy đau thay nàng ta, nhưng vị Thần thị này đại khái là đã quen rồi, mím môi nhịn mồ hôi trên trán, không nói một lời run rẩy nhặt mảnh vỡ trên mặt đất, im lặng đi ra ngoài.

Khi đi ngang qua, nàng ta khẽ ngẩng đầu, mỉm cười với Liên Kiều, Liên Kiều mới nhớ ra đây hình như là một cô nương chi thứ của Khương gia, lớn hơn nàng vài tuổi, cũng từng vào Vô Tướng Tông tu luyện, chỉ là không hợp với Khương Lê. Sau đó, Liên Kiều không còn gặp lại nàng ta nữa.

Không ngờ nàng ta lại bị đưa đến Côn Luân Thần Cung làm Thần thị, còn rơi vào tình cảnh này, nhất thời có chút cảm khái.

Nhìn thấy trong điện có người đến, giọng điệu của Thần Quân lại hòa hoãn, ánh mắt từ ái: "Hai vị tiểu hữu chắc hẳn là đến từ Thiên Ngu và Kỳ Sơn, lúc cha của các ngươi bằng tuổi các ngươi ta đã từng gặp thoáng qua một lần, không ngờ bây giờ con cái đều lớn như vậy rồi."

Liên Kiều chỉ có thể nhìn thấy mơ hồ hình dáng của Thần Quân qua tấm rèm châu, luôn cảm thấy hắn trông chỉ như một thanh niên, vừa nghe hắn nói như vậy, trong lòng khá chấn động.

Quả nhiên là thần mạch, dù suy yếu, nhưng tuổi thọ cũng dài hơn bọn họ rất nhiều.

Nàng và Lục Vô Cữu cung kính đáp lễ, báo tên họ gia thế.

Lúc này, Huyền Sương Thần Quân nghe thấy tên của Lục Vô Cữu, đột nhiên nói: "Thì ra ngươi chính là tên tiểu tử đã phá vỡ Trấn Sơn Linh Thạch, hôm nay gặp mặt, quả nhiên khí độ bất phàm, tu vi của ngươi bây giờ thế nào, đã đến Đại Thừa kỳ chưa?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./cung-ke-thu-khong-doi-troi-chung-trung-tinh-co/chuong-213.html.]

"Cách đây không lâu đã đến Độ Kiếp kỳ." Lục Vô Cữu đáp.

Huyền Sương Thần Quân khá kinh ngạc: "Nhanh như vậy, quả nhiên là hậu sinh khả úy, trước ta, trong Thần Cung cũng có một tu sĩ bạch nhật phi thăng, thoát thai hoán cốt, tiến vào thần mạch, ngươi tu luyện còn nhanh hơn hắn, chắc hẳn sẽ là người tiếp theo."

Lục Vô Cữu chỉ nói không dám.

Huyền Sương Thần Quân cười nói: "Tiểu hữu không cần khiêm tốn, mười năm nữa ngươi nhất định sẽ có hy vọng, đến lúc đó ta đại khái đã vũ hóa, chủ nhân tiếp theo của Thần Cung này, nói không chừng chính là ngươi."

"Còn ta thì sao, còn ta thì sao, Thần Quân nhìn ta xem." Liên Kiều nhón chân, rất không khách khí.

Quan đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Quan lúc nào cũng đẹp 😚

Huyền Sương Thần Quân cười lớn: "Tiểu hữu nhà họ Liên cũng rất bất phàm, vừa hay Thần Cung này quá lạnh lẽo, sau này các ngươi có lẽ còn có thể làm bạn với nhau."

Liên Kiều nghe hiểu ẩn ý, ý này là nàng cũng có cơ hội sao?

Nhưng vị Thần Quân này từ ái, đoán chừng đối với mỗi hậu bối đến bái kiến đều nói như vậy, nàng cũng không để tâm: "Đa tạ Thần Quân."

Sau khi hàn huyên, liền vào chuyện chính, khi Liên Kiều lấy bức tranh của Chu Tĩnh Hoàn ra đưa cho Huyền Sương Thần Quân hỏi hắn đã từng gặp chưa, Thần Quân dường như có chút phiền não: "Trẻ con đời các ngươi càng ngày càng nhiều, mỗi ngày không biết bao nhiêu người kéo đến, cho dù đã gặp ta cũng không nhớ rõ."

Liên Kiều nghe hắn nói đời các ngươi, liền biết hắn vẫn chưa biết chuyện nhà họ Chu, bèn giải thích một phen, Huyền Sương Thần Quân hơi kinh ngạc: "Còn có chuyện kỳ lạ như vậy sao? Ta lâu ngày không ra ngoài, không nghe thấy chuyện bên ngoài, đúng là kiến thức hạn hẹp."

Thôi được rồi, xem ra vị Thần Quân suốt ngày ru rú trong nhà này e rằng còn biết ít hơn cả bọn họ.

Liên Kiều bèn hỏi tiếp về con rồng đen trên bức tranh tường, hỏi: "Thần Quân có biết lai lịch của con rồng này không? Ta nhớ lúc đó trong số các vị Thần Quân chỉ có Ly Cơ truyền thừa là long mạch, chẳng lẽ Ly Cơ còn có hậu duệ lưu lại trên đời?"

Huyền Sương Thần Quân nghe nàng nhắc đến chuyện cũ, giọng nói nghiêm nghị: "Ngươi nói không sai, Ly Cơ truyền thừa là nhất mạch Thần Chủ, ngay cả chúng ta cũng phải tôn kính nàng, chỉ tiếc nàng tính tình hung bạo, gặp người liền giết. Nếu nói về hậu duệ... Ta từng xem qua một vài tàn quyển chưa bị thiêu hủy, nghe nói sư phụ của nàng chính là do tu sĩ thoát thai hoán cốt, phi thăng thành thần."

Liên Kiều lại không biết còn có chuyện ẩn giấu như vậy, nàng hỏi: "Vậy Ly Cơ và sư phụ của nàng thật sự có tư tình, nàng cũng thật sự có hậu duệ sao?"

Loading...