Cùng Kẻ Thù Không Đội Trời Chung Trúng Tình Cổ - Chương 248
Cập nhật lúc: 2025-02-09 20:24:35
Lượt xem: 349
Non nớt, ngây ngô, chỉ cần chạm nhẹ, liền như đóa hoa đẫm sương, run rẩy không ngừng.
Liên Kiều vốn định phản bác, vừa ngẩng đầu nhìn thấy đôi môi mỏng của hắn, nhớ đến cảm giác thô ráp lại mạnh mẽ kia, hai má đỏ bừng, cả người hơi nóng lên.
“Ngươi nói bậy!”
Nàng che mặt đẩy Lục Vô Cữu ra muốn chạy trốn, không cẩn thận, lại đụng đổ giá sách.
Trong lúc hoảng loạn, nàng theo bản năng nắm lấy tay áo Lục Vô Cữu, hai người ngã ngửa ra sau, ngã vào đống sách cuộn.
Liên Kiều ngã choáng váng, bụi mù mịt, nàng ho sặc sụa mấy tiếng, đợi đến khi hoàn hồn lại, mới phát hiện Lục Vô Cữu đang đè lên người nàng, một tay còn lót sau gáy nàng.
Hai người chạm trán, là tư thế vô cùng thân mật.
Xung quanh mờ mờ ảo ảo, hơi thở quấn quýt lấy nhau, rất nhanh trở nên hỗn loạn.
Lục Vô Cữu nhìn chằm chằm vào mắt nàng, đáy mắt sâu thẳm.
Tim Liên Kiều đập thình thịch, rõ ràng vừa mới phát tác xong, không biết vì sao, hắn vừa đến gần, nàng liền nóng lên, lại còn hơi ngứa ngáy, có chút mong chờ.
Nàng chớp chớp mắt, nghi ngờ hỏi: “Chẳng lẽ, cổ tình này còn có di chứng sao? Tại sao hắn vừa đến gần, ta lại có cảm giác sắp phát tác thế?”
Lục Vô Cữu nắm lấy gáy nàng khẽ cười, lại thấp giọng mắng nàng ngốc nghếch.
Liên Kiều không hiểu ra sao, nếu không phải là di chứng sau khi phát tác, gần đây tại sao nàng lại luôn có cảm giác này?
Nàng tức giận hất tay hắn ra, chui ra từ dưới người hắn.
Đột nhiên, có thứ gì đó móc vào tay áo nàng, lại nhìn kỹ, nàng thấy một góc tàn quyển khô vàng, hoa văn ở mép dường như giống với hoa văn trên Thanh Hợp kiếm.
Nàng nhặt lên: “Ơ, đây là cái gì?”
Thanh Hợp là kiếm của Ly Cơ, từ sau khi Thần Cung bị diệt, liền bị phong ấn trong mảnh vỡ.
Vì vậy trên tàn quyển này lại có thể xuất hiện hoa văn cổ xưa phức tạp như vậy, hẳn là được hoàn thành trước khi Thần Cung bị diệt.
Liên Kiều chậm rãi mở cuộn giấy ra, chỉ thấy đây là một bức tranh cuộn, hình ảnh đã ố vàng, chỉ cần chạm nhẹ, liền có vụn rơi xuống, xem ra đã rất lâu đời.
Lại nhìn kỹ, trên đó miêu tả chính là cảnh tượng liên quan đến chư thần thời Thượng Cổ.
Có Bàn Cổ khai thiên, có Khoa Phụ đuổi theo mặt trời, còn có Tinh Vệ lấp biển… đều là những câu chuyện quen thuộc.
Khác biệt chính là, bức tranh này vô cùng tỉ mỉ, ví dụ như lộ trình Khoa Phụ đuổi theo mặt trời, được ghi chú rõ ràng, giống như thật sự đã từng tận mắt nhìn thấy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./cung-ke-thu-khong-doi-troi-chung-trung-tinh-co/chuong-248.html.]
Liên Kiều đoán, đây có lẽ là họa phẩm của một vị Cổ Thần nào đó từ trước, như vậy, rất có thể sẽ ghi lại bí mật chuyển sinh của Thần Tộc?
Nàng cẩn thận mở ra từng chút một, Lục Vô Cữu đỡ lấy một bên khác, ánh mắt hai người men theo tranh cuộn từng chút một nhìn về phía sau, nhưng mà nhìn thấy được hơn phân nửa, bức tranh này lại đột ngột dừng lại.
Liên Kiều không tin, lại lật ngược lại xem.
Vẫn không có.
“Sao đúng chỗ này lại mất?” Liên Kiều khó hiểu, “Chẳng lẽ là bị người ta cố ý xé rách sao?”
“Có lẽ là vậy.” Lục Vô Cữu nhíu chặt mày.
“Chẳng lẽ trên bức tranh này thật sự ghi lại một số bí mật không ai biết, người này xé tranh, cũng là không muốn bị phát hiện?”
“Tạm thời không biết.”
Lục Vô Cữu trầm ngâm, lại hỏi Liên Kiều tìm thấy thứ này ở đâu, Liên Kiều quay đầu chỉ vào đống giấy cũ phía sau, hắn liền cúi người tìm kiếm.
Nhưng không tìm thấy gì cả.
Không chỉ như vậy, sách cũ hơn một chút gần như đều lật xem qua một lần, cũng không tìm thấy thêm chút tin tức hữu ích nào.
Quan đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Quan lúc nào cũng đẹp 😚
Xem ra, hoặc là những bí mật này vô tình bị thất lạc, hoặc là phía sau còn có một thế lực mà bọn họ chưa phát hiện ra đang xóa sạch tất cả, dường như là cố ý che giấu bí mật của Thần Tộc.
Nhưng nói cho cùng, những chuyện này đều là chuyện rất lâu trước kia, Liên Kiều cũng chỉ là hiếu kỳ mà thôi, ngược lại Lục Vô Cữu vẫn luôn cau mày, dường như vô cùng coi trọng.
Liên Kiều vừa định hỏi hắn làm sao vậy, lúc này, cửa mật thất bỗng nhiên bị đụng mở, ngay sau đó, một luồng gió mang theo mùi m.á.u tanh tràn vào.
Một bóng người loạng choạng ngã xuống đất, hóa ra là Chu Kiến Nam.
Vẻ mặt hắn hoảng hốt: “Không xong rồi! Huyền Sương Thần Quân đột nhiên nhập ma rồi, Khương Dao bị hắn làm trọng thương, Yến Vô Song đang chống đỡ, hai người mau đi giúp nàng ấy!”
Liên Kiều nhanh chóng chạy tới: “Xảy ra chuyện gì?”
“Không kịp nữa rồi, ngươi mau đi theo ta.” Chu Kiến Nam kéo nàng liền chạy, vừa chạy vừa nói, “Cũng không biết sao lại thế này, Huyền Sương Thần Quân vốn đang bình tĩnh đột nhiên hai mắt đỏ ngầu, hoàn toàn tẩu hỏa nhập ma, trực tiếp phá vỡ cấm chế, Khương Dao định ngăn hắn lại, nhưng ngay cả Khương Dao hắn cũng không nhận ra, không chút lưu tình trọng thương nàng ta, hiện tại Yến Vô Song đang dốc toàn lực ngăn cản hắn, còn có một số người Thiên Ngu phái đến trước đó, nhưng theo tình hình này, bọn họ e rằng chống đỡ không được bao lâu.”
Liên Kiều vừa nghe liền trực tiếp xách kiếm bay tới.
Quả nhiên, bên ngoài đã là chiều tối, ánh tà dương đỏ như máu, Thần Cung đã trở nên hỗn loạn.
Những đệ tử của Thiên Ngu dưới tay Thần Quân đã tẩu hỏa nhập ma chẳng khác nào kiến hôi, không chịu nổi một kích.
Đại tế ti của Thần Cung tiến lên ngăn cản, cũng bị đánh trọng thương, Khương Dao loạng choạng chạy ra, gọi tên hắn xé ruột xé gan, nhưng vô dụng.