Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Cùng Kẻ Thù Không Đội Trời Chung Trúng Tình Cổ - Chương 263

Cập nhật lúc: 2025-02-11 17:49:57
Lượt xem: 317

Nếu hắn lại tẩu hỏa nhập ma, người đầu tiên chịu ảnh hưởng chính là Kiều Kiều, tất nhiên ông không thể đồng ý.

Tranh cãi nhanh chóng truyền đến tai Liên Kiều, nàng hiểu, nếu Lục Vô Cữu không lên, người đứng đầu lần này chắc chắn là nàng.

Nhưng nàng không muốn như vậy, nàng muốn tỷ thí với hắn một trận.

Dù thắng hay thua, cũng coi như là một lời giải thích cho việc bọn họ lén lút tỷ thí với nhau bao nhiêu năm nay.

Hơn nữa, bên ngoài lời đồn về việc hắn tẩu hỏa nhập ma lan truyền rộng rãi, nếu hắn không xuất hiện, chắc chắn sẽ làm lời đồn trở thành sự thật.

Đến lúc đó, hắn còn mặt mũi nào đối diện với ánh mắt của người khác?

Vì vậy, Liên Kiều nói không sợ, nhất quyết muốn hắn lên sân.

Ồn ào tranh cãi hai ngày, Lục Vô Cữu lại rất bình tĩnh, đưa ra một phương án vẹn cả đôi đường, hắn có thể đi, nhưng không dùng tu vi, trận cuối cùng chỉ dùng kiếm.

Liên chưởng môn vuốt râu, bỗng cảm thấy trời quang mây tạnh.

Như vậy vừa không cần lo lắng hắn mất kiểm soát, lại có thể phân cao thấp.

Quan trọng nhất là, như vậy cũng không cần lo lắng cho sự an toàn của Kiều Kiều nữa.

Mọi người nghe xong cũng đều cảm thấy rất tốt, bèn chuẩn bị theo cách này.

Ngày mùng tám tháng tám, Tiên Kiếm Đại Hội chính thức bắt đầu.

Đệ tử các môn phái của Vô Tướng Tông tề tựu, háo hức muốn thử sức.

Đại hội kéo dài năm ngày, ba ngày đầu là tỷ thí theo nhóm, các đệ tử cạnh tranh, chọn ra mười người đứng đầu, sau đó, mười người này lại bốc thăm đấu với nhau.

Cho đến cuối cùng, người chiến thắng lần này sẽ quyết đấu với người đứng đầu lần trước.

Những đệ tử được chọn tham gia đại hội đều đã trải qua nhiều vòng tuyển chọn ở các gia tộc, mỗi người đều có sở trường riêng, tỷ thí theo nhóm không chỉ bao gồm tỷ thí, mà còn có thử thách bí cảnh, văn phạm, trận pháp... đủ loại.

Vì vậy, mỗi ngày đều vô cùng đặc sắc, càng về sau, các đệ tử chiến thắng càng mạnh, khiến người xem hồi hộp.

Liên Kiều không chút nghi ngờ, dễ dàng lọt vào top mười, Yến Vô Song cũng vậy.

Chu Kiến Nam thì khó khăn hơn nhiều, tu vi của hắn không quá xuất chúng, may mà văn phạm và trận pháp lại vượt trội, cứ thế loạng choạng, vừa vặn chạm đến vị trí thứ mười, nhưng cũng dừng lại ở đó.

Mông còn chưa kịp nóng chỗ, đã bị Khương Thiệu trực tiếp ném ra khỏi bí cảnh vào ngày thứ tư.

Chu Kiến Nam xoa xoa mông, rất bất bình.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./cung-ke-thu-khong-doi-troi-chung-trung-tinh-co/chuong-263.html.]

Mà Khương Thiệu cũng không chiếm được tiện nghi, nhanh chóng bị Yến Vô Song ném ra ngoài.

Chu Kiến Nam bỗng cảm thấy hả giận, cũng thấy mãn nguyện, vì vậy hai ngày sau liền làm chân chạy việc, đưa đồ ăn, thức uống và đan dược bổ sung tinh lực cho Liên Kiều và Yến Vô Song.

Không chỉ vậy, đầu óc hắn rất linh hoạt, còn bán cả linh dược của nhà mình.

Dù sao cũng là Chu thị, lạc đà gầy còn to hơn ngựa, khi tỷ thí lại thường xuyên có người bị thương, qua lại vài lần, Chu Kiến Nam kiếm được bộn tiền, tuy bại trận nhưng lại vui hơn cả chiến thắng.

Cuộc chiến kéo dài đến sáng ngày thứ năm, Liên Kiều cuối cùng không phụ sự kỳ vọng, chiến thắng trong số mười người.

Nàng chiến thắng một cách áp đảo, đặc biệt là lúc cuối cùng, khi mũi kiếm hất văng kiếm của đối thủ, nhẹ nhàng rơi xuống, chiếc váy tiên nữ màu sương bị gió thổi bay phấp phới, những bông tuyết rơi xung quanh nàng, đẹp đến thanh lãnh thoát tục, không giống người thật, hàng vạn người có mặt đều nhìn không chớp mắt, ngay cả hơi thở cũng nhẹ đi rất nhiều.

Tên kiếm tu đối diện thất bại thì ngây người ra, ngay cả kiếm cũng quên nhặt.

Vẫn là Liên Kiều nhặt kiếm lên cho hắn, tốt bụng đưa qua.

Khi nàng đến gần, tà áo khẽ bay, làn da trắng như tuyết, hàng mi dài cong vút dính những bông tuyết, khi đưa kiếm qua còn mỉm cười nhẹ nhàng, không biết bao nhiêu trái tim của những người có mặt đã nở hoa ngay tức khắc.

Mặt tên kiếm tu đó càng đỏ như m.ô.n.g khỉ, lắp bắp, ngay cả lời cảm ơn cũng nói không nên lời.

Liên Kiều cũng không để ý, bước chân nhẹ nhàng, xách váy chạy về phía cha nàng để được khen ngợi.

Lúc đi qua đám đông, hầu như tất cả ánh mắt dưới đài đều dán chặt vào nàng.

Lục Vô Cữu ngồi ở vị trí cao nhất, nghe thấy những tiếng thở dài và kinh ngạc xung quanh, thản nhiên xoay xoay chén rượu trong tay, ánh mắt dần sâu thẳm.

Liên Kiều đang đắc ý, Liên chưởng môn trước mặt mọi người, tuy vui mừng, nhưng không tiện biểu hiện quá mức, ho khan hai tiếng để che giấu nụ cười, phẩy tay bảo nàng nhanh chóng xuống nghỉ ngơi.

Lúc này Liên Kiều mới rời đi, Yến Vô Song và Chu Kiến Nam lập tức vây quanh.

Cả hai đều vô cùng phấn khích, nói nàng tiến bộ hơn so với ba năm trước rất nhiều, e rằng cũng sắp tấn cấp rồi.

Liên Kiều gãi đầu, cảm thấy chắc là do mấy tháng nay đi tìm mảnh vỡ rèn luyện.

Quan đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Quan lúc nào cũng đẹp 😚

Nghĩ đến mảnh vỡ, nàng lại quay đầu nhìn lên đài, vừa vặn chạm phải ánh mắt vô tình của Lục Vô Cữu.

Ánh mắt hai người vừa chạm nhau, Liên Kiều nhanh chóng dời đi, tim đập thình thịch.

Lén nhìn lại lần nữa, Lục Vô Cữu đã thu hồi ánh mắt, lãnh đạm và cao quý, chậm rãi uống rượu.

Liên Kiều quay đầu đi, không nhìn thì thôi, buổi chiều, bọn họ chắc sẽ chính thức giao đấu rồi, vì vậy nàng xách váy rời đi, nghỉ ngơi một chút.

Trong lúc nghỉ ngơi, liên tục có người đến chúc mừng, Yến Vô Song đều thay nàng cản lại, còn chuẩn bị rất nhiều linh thực bổ sung thể lực cho nàng.

Rất nhanh, Liên Kiều đã hồi phục hoàn toàn.

Loading...