Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Cùng Kẻ Thù Không Đội Trời Chung Trúng Tình Cổ - Chương 264

Cập nhật lúc: 2025-02-11 17:49:59
Lượt xem: 320

Mặt trời dần ngả về tây, sắp đến giờ ngọ.

Dưới đài vô cùng náo nhiệt, dù sao thì buổi chiều hôm nay mới là màn chính.

Hai người này không nói đến chuyện khác, chỉ cần đứng đó thôi cũng đã đủ thu hút ánh nhìn.

Lại còn là truyền thuyết bất hòa nhiều năm, ai thắng ai thua không quan trọng, hai người nhìn nhau không vừa mắt ra tay mới là điểm nhấn lớn nhất.

Đáng tiếc là, hôm nay Lục Vô Cữu không dùng tu vi, cho nên hai người chỉ tỷ thí kiếm thuật.

Giờ ngọ một, hai người trước tiên tỷ thí văn phạm.

Một người mặc váy tiên nữ màu sương, một người mặc cẩm y màu đen, một đen một trắng, vô cùng đẹp mắt.

Tỷ thí văn phạm của Vô Tướng Tông nổi tiếng là khó, từ thời thượng cổ đến nay, tất cả trận pháp, tâm pháp, thậm chí cả bí thuật đều có khả năng liên quan.

Hơn nữa lại được đặt trong ảo cảnh, hai người không nhìn thấy đối phương, cũng bị cắt đứt liên lạc với bên ngoài, còn bên ngoài thì có thể nhìn thấy bài viết tay của họ, cuối cùng giao cho Đại trưởng lão uyên bác nhất của Vô Tướng Tông chấm điểm.

Liên Kiều trả lời đến mức đầu óc choáng váng, may mà những năm nay nàng có nền tảng khá vững chắc, khi công bố kết quả, tỷ thí văn phạm nàng và Lục Vô Cữu ngang tài ngang sức, đều gần đạt điểm tuyệt đối.

Nàng có chút đắc ý, khi ra ngoài còn hừ một tiếng với Lục Vô Cữu.

Ánh mắt Lục Vô Cữu lướt qua, không có chút cảm xúc nào.

Tiếp theo, chính là tỷ thí kiếm pháp.

Bởi vì bọn họ không thể sử dụng tu vi, cho nên lần này mỗi người đều cầm bảo kiếm của mình.

Bảo kiếm Ẩm Huyết Kiếm của Lục Vô Cữu thì khỏi phải nói, Thanh Hợp mà Ly Cơ đánh mất lại nằm trong tay Liên Kiều, khiến không ít người kinh ngạc.

Như vậy, cả hai thanh kiếm đều là thần binh, không có gì khác biệt, tiếp theo chính là cuộc so tài thực sự.

Quan đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Quan lúc nào cũng đẹp 😚

Trước khi bắt đầu, theo lệ thường, hai người cần phải nói đôi lời.

Liên Kiều đắc ý xách kiếm tiến lại gần, khẽ nhón chân, hất hàm về phía hắn: "Mấy ngày nay ngươi đã xem ta tỷ thí rồi đấy, thế nào, ta cũng rất lợi hại phải không, ngươi phải cẩn thận đấy!"

Lục Vô Cữu thản nhiên ừ một tiếng: "Lợi hại."

Thái độ qua loa như vậy, Liên Kiều thầm nghĩ hắn chắc cũng có chút sợ hãi, đang định rời đi, Lục Vô Cữu đột nhiên lại lên tiếng nhắc nhở: "Môi."

Liên Kiều khó hiểu, hắn không nói gì, giơ tay chỉ vào khóe môi: "Thèm đến mức dính cả vào, ăn gì vậy?"

Liên Kiều theo tay hắn sờ lên môi, gạt ra một vụn bánh, bực bội dậm chân chạy về vị trí của mình: "Bắt đầu đi."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./cung-ke-thu-khong-doi-troi-chung-trung-tinh-co/chuong-264.html.]

Lục Vô Cữu mỉm cười không tiếng động.

Hai người đứng trên đài cao, giọng nói rất nhỏ, những người xung quanh căn bản không nghe rõ bọn họ nói gì, chỉ có thể nhìn thấy những cử chỉ nhỏ.

Chỉ thấy Liên Kiều dường như có chút tức giận, mọi người dưới đài đoán rằng hai người chắc đang nói lời cay nghiệt, vì vậy bàn tán xôn xao, cảm thán hai người này đúng là oan gia ngõ hẹp, hôm nay có trò hay để xem rồi.

Cũng có người cảm khái Lục Vô Cữu thật sự quá không biết thương hoa tiếc ngọc, đối mặt với giai nhân như vậy, vậy mà cũng có thể nói ra những lời cay nghiệt.

Giữa đám đông ồn ào, chỉ có một tiểu đệ tử đang yêu đương mò cằm nói: "Sao ta lại cảm thấy, bọn họ không giống như đến đánh nhau, mà giống như đang tán tỉnh nhau vậy?"

Một đám người cười ồ lên, nói hắn ta không biết nhìn người.

Sao có thể chứ, trước không nói đến những chuyện bọn họ ghét nhau trước kia, nghe nói lần trước ở Côn Luân Thần Cung, khi Lục Vô Cữu tẩu hỏa nhập ma, người đầu tiên hắn bóp cổ chính là Liên Kiều.

Mà tính khí Liên Kiều đâu phải dễ chọc, chẳng phải càng ghét hắn ta hơn sao.

Tiểu đệ tử đó vẫn lẩm bẩm: "Ta nghe nói rồi, nhưng mà..."

"Nhưng mà cái gì, sắp đánh nhau rồi, mau xem đi!"

Mọi người đều tập trung tinh thần, chăm chú nhìn lên đài, dù sao hai người trẻ tuổi tài giỏi này, chỉ cần một chiêu cũng đủ cho bọn họ học hỏi rất lâu rồi.

Tiểu đệ tử đó cũng nhìn sang, một đen một trắng, khi đánh nhau, quần áo quấn lấy nhau, vẫn cảm thấy rất xứng đôi.

Hai người cho dù không sử dụng tu vi, chỉ riêng kiếm chiêu cũng đã đủ khiến người ta hoa mắt chóng mặt.

Thân pháp cực nhanh, khi giao đấu, kiếm chiêu đã trở thành bóng mờ, chiêu thức va chạm nhau, kiếm phong lướt qua một lan can, lan can lập tức bị c.h.é.m đứt, vậy mà còn lợi hại hơn rất nhiều người sử dụng tu vi.

Tay nào cũng là thịt, Chu Kiến Nam đã căng thẳng đến mức không dám nhìn nữa, ai thắng ai thua đối với hắn mà nói đều khó xử, đều vui mừng.

Hắn nhắm mắt lại, bảo Yến Vô Song lát nữa kể lại diễn biến cho hắn nghe.

Yến Vô Song cười nhạo hắn nhát gan.

Nhưng hai người trên đài tốc độ quá nhanh, nàng cũng không thể phân biệt hoàn toàn được, chỉ có thể kể lờ mờ.

Một lúc sau, những người không hiểu gì liền vây quanh nàng để nghe nàng giải thích.

Lúc thì Lục Vô Cữu chiếm ưu thế, lúc thì Liên Kiều chiếm ưu thế, nghe mà Chu Kiến Nam đứng ngồi không yên, bịt tai lại: "Không được không được, tim ta sắp nhảy ra ngoài rồi, lát nữa ngươi cứ nói thẳng kết quả cho ta biết là được."

Một đám người khinh bỉ.

Tuy nói vậy, nhưng bọn họ xem cũng thấy hồi hộp, chỉ có thể miễn cưỡng nhìn thấy hai bóng đen trắng xen lẫn nhau, thỉnh thoảng kiếm phong chạm nhau vang lên, khiến tất cả mọi người đều phải bịt tai lại.

Loading...