Cùng Kẻ Thù Không Đội Trời Chung Trúng Tình Cổ - Chương 303
Cập nhật lúc: 2025-02-15 20:04:38
Lượt xem: 284
Gió chiều lập tức đổi hướng, Xích Hà Tử là người nóng tính: "Tên nhóc miệng còn hôi sữa, ngay cả sư phụ dạy dỗ ngươi cũng không nhớ sao? Lúc trước ngươi theo ta học thể thuật, học hành bê bết, nếu không phải cha ngươi gửi thư, ta nào giữ ngươi lại, ngươi vậy mà dám nghi ngờ ta?"
Khương Thiệu mặt mày tái mét, nhất thời không nói nên lời, trong số các tu sĩ có mặt, không ít người quen biết Xích Hà Tử, nghe giọng điệu này đã tin tưởng phần nào.
Lúc này, từ phía tây đột nhiên có một nhóm người đáp xuống, hóa ra là Liên chưởng môn dẫn theo hai vị chưởng giáo và một đám đệ tử Vô Tướng Tông đến.
Liên chưởng môn sắp thoái vị, Vô Tướng Tông phần lớn đã do Cối Kê tiếp quản, cho nên lần vây đánh này ông không hề hay biết gì.
Nhưng Liên chưởng môn dù sao cũng chưởng quản Vô Tướng Tông mười năm, uy tín vẫn còn đó, ông vừa đến, các tu sĩ đều chắp tay chào, Đại Quốc Sư cũng hơi gật đầu.
Liên Kiều nhìn thấy cha nàng đến thì vô cùng lo lắng, muốn gọi người, lại sợ lập trường hiện tại liên lụy đến cha nàng, nên chỉ nắm chặt lan can, không nói một lời.
Liên chưởng môn đại khái cũng có nỗi lo này, ánh mắt lướt qua, xác nhận nàng bình an sau đó liền dời đi.
Ông quay sang Xích Hà Tử: "Đã xảy ra chuyện gì?"
Xích Hà Tử kể lại đầu đuôi câu chuyện, rồi nói với Liên chưởng môn: "Hai cỗ t.h.i t.h.ể này chính là Thôi Phong chủ của Thanh Nhai Phong và Vệ Phong chủ của Bạch Lộc Phong, chính là hai người bị bắt cóc giam/cam cùng ta ba tháng trước, chưởng môn đến thật đúng lúc, bọn họ không tin, nhưng ngài hẳn là hiểu rõ nhất."
Liên chưởng môn cúi người xem xét, khi nhận ra khuôn mặt của hai cỗ xác khô, lông mày nhíu chặt: "Đúng vậy, chính là hai người này."
Hai vị chưởng giáo cũng gật đầu: "Không sai, là bọn họ."
Có Liên chưởng môn đích thân thừa nhận, nhất thời các tu sĩ ồn ào, bắt đầu hoài nghi sự thật lúc trước.
Khương Thiệu lạnh lùng nói: "Cho dù hai cỗ xác khô này là hai vị Phong chủ thì sao? Nói không chừng, bọn họ bị giam/cam cũng là do ma đầu gây ra. Còn nữa, Liên chưởng môn, ai mà không biết lúc trước Lục Vô Cữu trốn thoát khỏi địa lao có điều mờ ám, hiện giờ Liên đại tiểu thư đã cấu kết với ma đầu, Liên chưởng môn thương con gái, e là lòng đã thiên vị rồi!"
Liên chưởng môn còn chưa mở miệng, Liên Kiều đã hất cằm lên: "Chuyện của ta không liên quan đến cha ta, ta xưa nay ngang ngược, cha ta cũng không quản được ta. Hiện giờ nhân chứng vật chứng đều có, Khương Thiệu ngươi còn chối cãi, chẳng lẽ là bởi vì lúc trước tranh đoạt mảnh vỡ không thành, bị chặt tay, nên ghi hận trong lòng, cố ý trả thù sao!"
Các tu sĩ xôn xao, đặc biệt là những tu sĩ vừa liều mạng chạy thoát khỏi địa lao Thần Cung, người nào người nấy đều bàn tán.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./cung-ke-thu-khong-doi-troi-chung-trung-tinh-co/chuong-303.html.]
“Đúng vậy, tuy Lục Vô Cữu bắt chúng ta nhưng chỉ giam giữ lại, thậm chí còn không dùng hình phạt.”
“Xích Hà Tử tiền bối luôn ngay thẳng, cả nhà bà ấy đều bị yêu tà sát hại, hận tà ma ngoại đạo thấu xương, tuyệt đối không thể nói đỡ cho Lục Vô Cữu, trừ phi sự thật đúng như lời bà ấy nói, Lục Vô Cữu không phải kẻ tàn sát Vô Tướng Tông, ngược lại còn là ân nhân cứu mạng bọn họ!”
“Nhưng, Lục Vô Cữu chẳng phải đã tẩu hỏa nhập ma rồi sao? Trước đây vẫn luôn có lời đồn hắn…”
Quan đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Quan lúc nào cũng đẹp 😚
“Chỉ là lời đồn nhảm thôi, tuy người sau khi tẩu hỏa nhập ma vẫn giữ được tỉnh táo rất ít, nhưng cũng không phải không có, hơn nữa, đao kiếm chạm nhau, m.á.u chảy đầu rơi, chúng ta chẳng phải cũng từng hô hào đánh g.i.e.c hắn sao?”
“Ngươi nói vậy cũng có lý, linh căn của Lục Vô Cữu quá bất thường, năm đó lúc đo linh căn, Trấn Sơn Linh Thạch còn bị đánh nổ, căn bản không phải tu sĩ bình thường có thể làm được, trừ phi… hắn thật sự là thần duệ, hậu duệ của Ly Cơ, cho nên sau khi linh căn bị hủy vẫn có thể phi thăng.”
“Nhưng Ly Cơ là người của ngàn năm trước, Lục Vô Cữu làm sao có thể vượt qua ngàn năm, từ trong bụng Hoàng hậu Thiên Ngu mà sinh ra?”
“Chu gia còn là hậu duệ của Hình Thiên, có thể c.h.ặ.t đ.ầ.u hồi sinh cơ mà, nghe nói Huyền Sương Thần Quân đời trước của Thần Cung cũng có điểm kỳ lạ, những Thượng Cổ Thần Tộc này còn phức tạp hơn chúng ta tưởng tượng nhiều, có lẽ, là một loại bí thuật nào đó.”
…
Mọi người xì xào bàn tán một hồi, dần dần rời xa Quốc sư, lần lượt đứng về phía sau Liên chưởng môn.
Tuy Khương Thiệu ngoài miệng cứng rắn, nhưng trong lòng quả thật thấp thỏm bất an, tiến đến hỏi Quốc sư: “Quốc sư, chuyện này… rốt cuộc là sao?”
Quốc sư thong thả phe phẩy cây quạt lông vũ trong tay: “Chỉ là lời đồn thôi, ngày đó ta hy sinh nửa đời tu vi để cứu hắn, sao có thể có ý hãm hại?”
Liên chưởng môn nhíu mày: “Sự việc đã đến nước này, ngươi còn muốn chối cãi? Có lẽ ngày đó chính là ngươi giở trò khi đang thanh lọc cho hắn, hắn mới lại tẩu hỏa nhập ma.”
“Liên huynh nói vậy là sai rồi, vu oan cho ta như thế, chẳng phải quá đáng lắm sao?” Cây quạt lông vũ trong tay Quốc sư khựng lại, “Hay là do ta quá dễ tính, mới khiến các ngươi tùy ý bịa đặt?”
Vừa dứt lời, Quốc sư đột nhiên ra tay, thẳng tay chỉ vào Liên chưởng môn.
Liên chưởng môn nhanh chóng phản đòn, hai bóng người giao đấu với nhau.
Liên chưởng môn là người của Vô Tướng Tông, lại là đại năng Độ Kiếp kỳ, nhưng khi đối đầu với Quốc sư lại nhanh chóng lộ ra vẻ yếu thế.