Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Cùng Kẻ Thù Không Đội Trời Chung Trúng Tình Cổ - Chương 344: Ngoại truyện 27

Cập nhật lúc: 2025-02-17 12:20:29
Lượt xem: 89

Liên Kiều nhìn quanh mà hậm hực trong lòng, tất cả là tại Lục Vô Cữu, nếu không cô ít nhất cũng có thể thay một chiếc váy đẹp.

Bây giờ chẳng kịp thay nữa rồi, cô vội kéo Yến Vô Song vào trong.

Chỗ ngồi của Lục Vô Cữu ở ngay phía trước họ.

Hôm nay, anh ăn mặc rất thoải mái, nhưng với đôi chân dài, bờ môi mỏng, sống mũi cao, ngoại hình quá nổi bật, khiến không ít người bàn tán xôn xao, thậm chí còn tưởng anh là một ngôi sao nào đó.

Sau khi ngồi xuống, tình hình càng rõ ràng hơn. Nhóm con gái ngồi cạnh Liên Kiều líu ríu cả buổi, chẳng buồn nhìn lên sân khấu, chỉ chăm chăm bàn luận về Lục Vô Cữu.

Liên Kiều chẳng thèm để tâm, anh cũng chỉ có khuôn mặt này là dọa người được thôi.

Quan đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Quan lúc nào cũng đẹp 😚

Điều kỳ lạ là, buổi hòa nhạc đã bắt đầu, nhưng chỗ bên cạnh Lục Vô Cữu vẫn không có ai ngồi.

Hỏi ra mới biết, người mà Lục Vô Cữu hẹn không đến.

Liên Kiều vui vẻ hẳn, thấy chưa, làm nhiều chuyện xấu quá thì bị báo ứng thôi!

Chỉ là không biết ai gan lớn đến mức dám cho anh leo cây.

Liên Kiều nghĩ một lúc vẫn không ra, đến khi buổi hòa nhạc bắt đầu thì chẳng còn tâm trí nào để ý đến anh nữa.

Buổi tối hôm đó thật vui vẻ. Sau khi tan buổi diễn, Liên Kiều kéo Yến Vô Song chụp một tấm ảnh trước cổng, rồi mất cả đêm chỉnh sửa tỉ mỉ, hào hứng đăng lên mạng chờ 99+ lượt thích.

Kết quả, lượt thích thì có, nhưng phần bình luận lại toàn hỏi về chàng trai phía sau cô là ai.

Liên Kiều vuốt màn hình, phóng to ảnh ra mới phát hiện đã vô tình chụp trúng Lục Vô Cữu. Trong màn đêm mờ ảo, vừa hay lộ ra nửa khuôn mặt nghiêng của anh.

Đường nét sắc sảo, sống mũi cao thẳng.

Bình luận ngày càng nhiều, ai cũng bàn tán về Lục Vô Cữu, khiến Liên Kiều tức tối.

Rõ ràng là ảnh của cô, sao lại bị Lục Vô Cữu giật hết spotlight chứ!

Cô bực bội gõ vài chữ: "Không biết, chắc là người qua đường thôi."

Bình luận phía dưới lập tức tiếc nuối, rồi bắt đầu suy đoán có khi nào là minh tinh nào đó không.

Liên Kiều muốn xóa bài, nhưng lại tiếc đống lượt thích, đành tức giận tắt điện thoại.

Đúng là hễ dính dáng đến Lục Vô Cữu thì cô chẳng gặp chuyện gì tốt đẹp cả!

Ngày thứ bảy

Cha mẹ cuối cùng cũng chịu về, Liên Kiều rốt cuộc không phải suốt ngày đối mặt với Lục Vô Cữu nữa.

Trường A có tổ chức một trại hè, những ai đạt danh hiệu học viên xuất sắc sẽ được xét tuyển riêng.

Liên Kiều chỉ đăng ký với tâm thế chơi cho vui, nhưng với hồ sơ của cô, không nghi ngờ gì đã dễ dàng vượt qua vòng xét duyệt.

Trại hè kéo dài một tuần, yêu cầu ở nội trú và quản lý khép kín.

Mẹ cô, Uông Nguyệt, sau khi biết tin đã chuẩn bị cho cô cả đống hành lý, ba vali lớn nhỏ, thậm chí ngay cả con gấu bông cô thích ôm khi ngủ cũng nhét vào.

Liên Kiều cạn lời.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/cung-ke-thu-khong-doi-troi-chung-trung-tinh-co/chuong-344-ngoai-truyen-27.html.]

Cô đi học, chứ có phải đi tị nạn đâu chứ?

Để tránh quá nổi bật, cô đành tự sắp xếp lại, cuối cùng chỉ mang theo một vali.

Uông Nguyệt vẫn không yên tâm, còn đòi tự mình đưa cô đến tận nơi.

Liên Kiều vội vàng ngăn cản, với gương mặt của mẹ cô, mà xuất hiện ở đó thì e rằng ngày mai sẽ lên tin tức mất.

Đúng vậy, mẹ cô từng là minh tinh.

Không cho bà thu dọn đồ, cũng không cho bà đưa đi, Uông Nguyệt ấm ức vô cùng. Cuối cùng, Liên Kiều đành nhượng bộ, cho bà tiễn ra cổng.

Sau khi xuống xe, Liên Kiều hớn hở kéo vali, chuẩn bị tận hưởng khoảng thời gian tự do hiếm có.

Đột nhiên, cô nhìn thấy một người quen ở cổng.

Khoan đã, sao Lục Vô Cữu cũng ở đây?

Uông Nguyệt lại chẳng hề ngạc nhiên, mỉm cười giao phó Liên Kiều cho Lục Vô Cữu, còn bảo tuần này nhờ anh chăm sóc cô nhiều hơn.

Liên Kiều nghe lỏm được mới vỡ lẽ, hóa ra tuần này Lục Vô Cữu làm trợ giảng cho trại hè.

"…"

Vừa thoát khỏi móng vuốt ma quỷ, lại rơi vào hang sói.

Biết trước thế này, cô đã không đăng ký rồi!

Cô bị ép phải gọi anh là “sư huynh” suốt cả tuần, đến mức nổi da gà khắp người.

Nhưng cũng không phải hoàn toàn không có thu hoạch gì.

Các bạn cùng trại hè đều là những học sinh xuất sắc từ khắp nơi trên cả nước, trải nghiệm này cũng khá thú vị.

Hơn nữa, cô còn phát hiện một bí mật nhỏ - chị trợ giảng họ Lê dường như có tình ý với Lục Vô Cữu.

Có lần ở bên hồ, cô tình cờ bắt gặp vị trợ giảng này cố ý ngã vào lòng anh.

Liên Kiều bừng tỉnh ngộ, có lẽ người đã cho Lục Vô Cữu “leo cây” hôm buổi hòa nhạc chính là chị ấy.

Nghĩ rằng mình đã khám phá ra một bí mật lớn, cô lén lút trêu chọc Lục Vô Cữu rằng anh yêu đương mà giấu cô.

Lục Vô Cữu nhíu mày, dứt khoát phủ nhận.

Hừ, Liên Kiều cho rằng chắc chắn anh đang xấu hổ.

Trong tuần tiếp theo, sau khi biết cô là hàng xóm của Lục Vô Cữu, vị sư tỷ họ Lê đó nhiệt tình với cô vô cùng, còn khéo léo dò hỏi sở thích của Lục Vô Cữu.

Liên Kiều thuận miệng nói vài điều, không ngờ sau đó Lục Vô Cữu lại tìm đến cô, hỏi có phải cô đã kể chuyện của anh với người khác không.

Liên Kiều vốn nghĩ mình đang giúp se duyên cho đôi bên, dù gì cũng là tình cảm song phương, nên rất đắc ý thừa nhận.

Cô cứ tưởng Lục Vô Cữu sẽ cảm kích mình, nào ngờ sắc mặt anh rất khó coi, lạnh lùng bảo cô đừng xen vào chuyện người khác.

Liên Kiều bị đối xử phũ phàng, tức giận đáp lại: “Không lo thì thôi!”

Loading...