Cuộc sống làm nông của Tống Đàm - Chương 843: Gỡ dây khoai lang.

Cập nhật lúc: 2025-04-17 14:19:43
Lượt xem: 143

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qOhGTDgg7

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Heo ăn hay không, cũng không phụ thuộc vào ý chí của cư dân mạng trong phòng livestream.

Nhưng Kiều Kiều thì rõ ràng là cực kỳ vui vẻ. Chỉ nhờ vào một nhánh cây mới bẻ, cậu đã “hì hục hì hục” đào ra được một rổ khoai đầy ú ụ, khoai vỏ đỏ lẫn vỏ trắng chen nhau, lớp đất ẩm còn dính trên mặt củ khiến chúng trông vô cùng tươi mới hấp dẫn.

Mà việc cắt dây khoai thì cũng không quá khó khăn, ông bà nội chỉ bận rộn ngoài ruộng có nửa buổi, mà cái xe ba bánh đã phải chạy về mấy lượt rồi.

Đến khi luống khoai c.uối cùng cũng được thu xong, Kiều Kiều đã vui như tết, leo tót lên ghế lái:

“Ông bà ơi, để con lái xe chở ông bà về nhé!”

Tống Hữu Đức liền không vui: “Ông già rồi, không chịu nổi xóc nảy đâu. Con ngồi sau bảo vệ bà nội con, ông lái!”

“Ơ?” Kiều Kiều mờ mịt: “Lái xe cũng như nhau thôi mà, với lại mặt đường này đổ bê tông rồi đó, chị con nói tốn khối tiền mới làm xong, có xóc gì đâu ạ!”

Nhưng Tống Hữu Đức mặc kệ, cái thân già gầy gò chen luôn vào ghế lái: “Nhanh lên, ngồi ra sau đi.”

Kiều Kiều ấm ức ôm theo điện thoại và chân máy leo lên phía sau.

Bà nội nhìn cháu trai buồn thiu, không nhịn được lườm Tống Hữu Đức một cái: “Già đầu rồi mà? Tranh xe ba bánh với cả cháu, bình thường không có xe cho ông đi hả?”

“Không giống nhau!” Tống Hữu Đức cãi lý tỉnh bơ: “Cái xe ba bánh Đàm Đàm mua cho tôi thì đằng sau chỉ chở được mỗi bà thôi, còn cái xe ba bánh mới này, phía sau có thể chở hàng!”

Mấy chiếc ba bánh là do Tống Đàm thấy nhà làm việc càng ngày càng nhiều nên mới mua thêm từng chiếc. Một chiếc ở nhà họ Trương, hôm nọ còn chạy xuống tận bãi sông. Một chiếc để trong xưởng, đêm hôm hái rau không thể thiếu. Còn cái mà Tống Hữu Đức đang chạy là chiếc đặt ở nhà, hôm nay chở mấy chuyến dây khoai lang, rõ ràng hữu dụng vô cùng.

Đằng sau, Kiều Kiều và Vương Lệ Phân bị nhét trong đống dây khoai lang đầy, đừng nói tới cần người đỡ, bốn phía xung quanh đều là dây khoai làm đệm luôn rồi, chắc nịch khỏi chê.

Kiều Kiều rầu rĩ: “Mà cái ba bánh này con lái chưa được mấy lần đâu.”

Bà nội vội vàng dỗ dành, tiện chuyển chủ đề:

“Ơ cái điện thoại này trông mới quá ha?”

Nhắc tới cái điện thoại mới, đó lại là một niềm vui khác gần đây của Kiều Kiều.

Cái điện thoại hai ngàn trước đây thật ra dùng cũng ổn, về lý mà nói thì xài hai năm không thành vấn đề. Nhưng không biết có phải do livestream mỗi ngày, sạc pin liên tục hay đem ra ngoài gió mưa sương nắng… Tóm lại, mới dùng để quay có hơn ba tiếng, mà pin đã chập chờn báo động.

Có mấy lần đang livestream thì tạch, hết pin đột ngột luôn.

Thế là, nhà cũng không thiếu chút tiền đó, Tống Đàm quyết định mua cho luôn cái mới đắt hơn.

Giá tận 3999 lận đó!

Tất nhiên, đối với Kiều Kiều, giá cả không phải thứ cậu quan tâm nhất, cậu chỉ là cực kỳ thích đồ mới. Giờ đang cầm cái điện thoại nổi tiếng vì pin trâu, nghe bà nội hỏi, cậu lập tức hào hứng:

“Đúng đúng! Chị con mua cho đó! Rất nhiều pin luôn ạ!”

Ví dụ như livestream ba tiếng rồi mà pin vẫn còn phân nửa, dân tình trong phòng livestream coi như đã chứng kiến đỉnh cao của “giáo trình ngày hôm nay”.

Chỉ là...

[Streamer, hay cậu để cái giá điện thoại yên trên xe đi. Cầm tay rung rung lắc lắc nhìn chóng cả mặt luôn.]

[Đường nhìn bằng lắm mà, khổ nỗi xe ba bánh chở chật ních, nên cậu ta phải cầm tay quay, không rung mới lạ.]

[Không sao không sao, tạm thời đừng nhìn vào màn hình. Hôm nay Tôi nhất định phải xem đống khoai đó rốt c.uộc là dành cho ai!]

[Đúng vậy! Cho tôi thấy con heo nào ăn nhiều nhất, đến Tết Tôi sẽ vặt một cái giò của nó!]

[Tôi chỉ muốn hỏi… mấy củ khoai đó có bán không?]

[Khoai bây giờ mắc quá! Năm ký cũng phải mấy chục tệ rồi.]

[Tôi chịu chi mấy trăm cũng được, mà streamer nhà này không chịu bán!]

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/chuong-843-go-day-khoai-lang.html.]

[Hầy! Trước mặt đại gia, xin đừng đem giá ra mà dằn mặt nhau!]

[Ủa chỉ mình tôi quan tâm tới dây khoai lang thôi hả? Không bán khoai thì bán dây đi!]

[Tôi làm món dây khoai xào chua cay ngon lắm luôn! Xin một bó dây khoai được không?]

[Haiz, cái phòng livestream này đúng là lòng người khó đoán, lúc thì đòi heo, lúc thì đòi khoai, còn phân biệt đỏ trắng nữa chứ. Giờ lại nhắm tới cả dây khoai, thế này sao ổn được đây?]

Ruộng khoai cách xưởng cũng không xa, xe ba bánh leo dốc nhẹ, chầm chậm nhưng êm ái, chẳng mấy chốc đã tới nơi.

Tống Hữu Đức vừa xuống xe, nhìn thấy đống dây khoai vừa dỡ xuống chất một góc sân, lại thấy năm sáu người già đang khiêng ghế ngồi thành hàng, không khỏi ngạc nhiên:

“Ơ, tôi còn chưa kêu mấy người tới mà?”

Nói gì thì nói, đến cả bà mẹ chồng của thím Liên Hoa cũng có mặt, nhóm này tới giúp cũng tích cực ghê!

Ông già ngồi giữa cười ha hả: “Đợi ông gọi á? Thì đến Tết cũng chưa tới lượt bọn tôi đâu nhỉ? Yên tâm đi, tụi tôi cũng không làm không đâu, mỗi người 20 tệ, còn bao ăn nữa đó!”

Tống Hữu Đức trợn mắt: “Có tí dây khoai thôi mà cũng đòi 20 tệ?!”

Gì chứ, mấy người này làm việc với nhà ông cả mấy tháng rồi, giờ tới phụ một tay mà còn tính tiền?

“Ha ha ha ha…” Mọi người cười rộ lên: “Ông đúng là đồ keo kiệt! Ngô Lan mời tụi tôi qua bó cao lương, chẳng qua bao bì chưa tới, nên tranh thủ kiếm việc khác làm trước thôi!”

Thật ra lúc đầu ai cũng nghĩ việc gỡ dây khoai, bó cao lương chẳng đáng gì, tiện tay là xong, bao ăn là đã tử tế rồi.

Ai mà không biết cơm canh trên núi nhà này ngon cỡ nào!

Nhưng mà Ngô Lan nói, sau này kiểu việc vặt này còn nhiều, chẳng lẽ lần nào cũng không tính tiền? Đã mời người đến rồi thì cứ xem như cho người ta chút tiền tiêu vặt đánh bài cũng được!

Mọi người nghĩ lại cũng đúng, 20 tệ bây giờ với nhà này chẳng là gì, thế là vui vẻ đồng ý luôn.

Nói gì thì nói, từ hồi không còn đan chiếu, cả đám ông bà già nhà không có ai nói chuyện, nay lại tụ tập một chỗ, ai nấy đều thấy vui.

Tống Hữu Đức cũng khoái chí, cùng Kiều Kiều gom đống dây khoai lại một chỗ, sau đó từ cái lán bên trong lôi ra hai cái ghế nhỏ, làm bộ làm tịch dặn dò:

“Mọi người nhớ lựa kỹ đó nha, đừng chọn mấy khúc già quá, dai nhách, nhai không nổi.”

Còn Kiều Kiều thì đã dựng sẵn giá điện thoại, đứng ngay trước đống dây khoai, nghiêm túc nói:

“Các bạn nhỏ, nãy giờ học cách đào khoai xong rồi ha? Bây giờ mình dạy các bạn cách bẻ dây khoai lang nha.”

Cậu kéo ra hai cọng dây khoai:

Thao Dang

“Lá có màu đỏ, cũng có màu xanh, nhưng đỏ không phải do thiếu dinh dưỡng đâu, là do giống khác nhau, ăn đều như nhau hết.”

“Ví dụ như trên dây này nè, mấy khúc gần gốc là già rồi, muối chua sẽ không ngon đâu.”

“Phải chọn mấy khúc non như vầy nè…”

Cậu đang giảng dở thì nhặt ra một cọng dây xanh biếc, đoạn đầu còn lá non, liền gỡ luôn lá rồi hai mắt sáng rỡ, hớn hở nói:

“Các bạn nhỏ ơi, cọng dây này dài quá trời, màu lại đẹp nữa, để mình làm cho các bạn một sợi vòng cổ nha!”

Bình luận:

[…]

[Tuy hơi bất ngờ, nhưng cũng... không bất ngờ lắm ha!]

[Không được nha! Cái này học rồi! Phải học cái mới cơ!]

[Thầy Kiều Kiều dạy không nghiêm túc gì hết, phạt phải đãi các bạn nhỏ ăn khoai!]

[Bạn biết có bốn kiểu bẻ dây khoai không hả?]

Loading...