Cuộc sống làm nông của Tống Đàm - Chương 856: Bảng nguyên liệu cho “Bữa sáng thịnh soạn” của heo.
Cập nhật lúc: 2025-04-20 15:21:07
Lượt xem: 94
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2fxtBlY6PS
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Dòng bình luận đang rôm rả về nỗi khổ của thế hệ trẻ đi làm thời nay, bỗng một câu hiện lên khiến tất cả nghẹn họng:
[Sụp đổ rồi… tôi tưởng bữa sáng hôm nay mình hơn heo, ai ngờ vẫn thua trắng ván.]
Câu này vừa trôi qua, trong khung hình liền xuất hiện… một cái đầu chó khổng lồ!
Đại Vương chen tới sát người Kiều Kiều, dụi đầu cọ cọ, bộ dạng cưng chiều đậm chất “trai lực điền làm nũng”. Mà Kiều Kiều cũng chẳng làm mọi người thất vọng, không nói không rằng, cầm cái xẻng sắt nhỏ lên, múc ngay một củ khoai sống từ nồi ra!
“Đại Vương, ăn củ sống này trước nha, lát nữa khoai chín rồi cho thêm cái nữa!”
Cậu còn nghiêm túc dỗ dành:
“Bí đỏ thì không ăn đâu, bí đỏ 0.35 tệ một cân, không ngon bằng khoai đâu.”
Dòng bình luận: …
[Tốt lắm, thua cả chó lẫn heo!]
[Cười c.h.ế.t mất hahahahaha!]
[Phân tích quá chuẩn, một bữa sáng mang lại cảm giác thất bại toàn diện.]
Đại Vương là một chú chó biết cách tận hưởng c.uộc sống. Có lẽ do từ nhỏ đã to lớn hơn bạn đồng trang lứa, lại thường được dắt đi dạo ban đêm, nên bản tính rất biết tự chơi cho vui.
Củ khoai đỏ được rửa sạch bong vừa vớt ra khỏi nồi, nó hít nhẹ một cái rồi đẩy cho củ khoai lăn từ trên sườn dốc xuống, sau đó phóng theo mấy bước nhảy, ngoạm lấy, lại tiếp tục lăn…
Khán giả càng xem càng chạnh lòng:
[Đại ca chó ơi, khoai không muốn ăn thì gửi cho em.]
[Ai cũng biết, chó mà thấy đồ ăn không ăn ngay, chỉ có hai lý do: một là no rồi, hai là… chán rồi!]
[Streamer nhà anh ở đâu đấy? Tôi sắp phi thân tới nơi rồi đó!!!]
Kiều Kiều lúc này lại thần thần bí bí móc từ trong túi ra một hạt dẻ khô:
“Đại Vương! Đây là phần thưởng cho cậu nè, ăn từ từ thôi nhé! Chị mình nói là cái này phải gặm lâu lắm luôn đó!”
Đại Vương hí hửng tiến lại gần, tai vểnh lên, hạt dẻ! Lâu lắm không được ăn rồi!
Thao Dang
Nó nhẹ nhàng đón lấy hạt dẻ từ lòng bàn tay Kiều Kiều, rồi “rắc” một tiếng, vỏ và nhân đều bị nhai nát trong miệng.
Kiều Kiều ngẩn người, lát sau mới hối hận:
“Đừng ăn nhanh vậy chứ… chỉ có một hạt thôi mà!”
Rồi cậu giải thích:
“Là Đại Điền giấu trong hộp giày của nó đó!”
Phía sau… chuồng heo bắt đầu rung lắc ầm ầm.
Heo kêu ré lên, đập lồng chan chát, phẫn nộ trước sự thật phũ phàng:
“Chúng tôi còn chưa được ăn, mà chủ đã đi dỗ chó rồi?!”
Kiều Kiều lúc này mới bừng tỉnh, vội vàng xách từ sọt bên cạnh ra một bó lớn lục bình:
“Dạo này trời lạnh rồi, cây này mọc chậm lắm. Mai mốt không có nữa, phải chuyển qua thái cải thảo cho mấy bé heo ăn.”
Nghĩ nghĩ lại thêm một câu:
“Cải thảo giờ mắc lắm đó! Mấy bé heo ăn nhiều dữ thần!”
Tám con heo, nếu thả cửa cho ăn… đúng là đáng sợ. Cái nồi nấu cám trước mặt bự như bồn tắm, muốn đảo nồi phải dùng xẻng lớn bằng nửa người.
Kiều Kiều rút dao, thái lục bình thành từng đoạn ngắn có lệ, rồi hất thẳng vào nồi. Xẻng sắt đảo một vòng, bí đỏ trong nồi bắt đầu mềm ra, mùi thơm dần lan khắp không gian.
Cậu mở cái thùng to trong góc lán, múc năm sáu vá cám gạo, rồi là cám mì, tiếp đến là xách cái xô trắng nhỏ dưới chân giơ lên cho mọi người xem:
“Cái này là bã đậu còn dư từ hôm qua, các bạn nhỏ, nếu bã đậu làm nhiều quá thì nén thành bánh có thể xào rau, ăn rất ngon! Nếu không nén được, vỡ vụn thì cũng đừng bỏ, vẫn có thể cho heo ăn được nha!”
Trong xô ngoài bã đậu còn có vỏ trứng gà, đúng nghĩa “gì cũng cho ăn được”, mà vỏ trứng còn giúp bổ sung canxi cho heo nữa kìa!
c.uối cùng, cậu múc một vá to bột màu nâu từ chiếc xô mới tinh đặt bên cạnh, hào hứng hỏi:
“Các bạn đoán xem cái này là gì? Hè rồi mình dạy qua rồi đó!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/chuong-856-bang-nguyen-lieu-cho-bua-sang-thinh-soan-cua-heo.html.]
Lần hiếm hoi thầy giáo Kiều Kiều đặt câu hỏi… nhưng chưa cho khán giả trả lời, đã vội công bố đáp án:
“Là bắp nghiền đấy!”
“Bắp nghiền cực kỳ bổ, heo ăn vào mới lớn nhanh, mới béo khỏe! Chị mình nói, mỗi lần nấu cám đều phải bỏ vào, có như vậy, Tết mới được ăn thịt ngon!”
[Bắp nghiền à? Câu này tôi biết! Chỗ ngũ cốc trong siêu thị, loại bắp đã bóc hạt, cái lõi giữa đó, mắc lắm luôn]
[Cái lõi mầm ấy hả???]
[Không phải chứ không phải chứ! Lại là loại bắp 365 ngày pre-order vẫn chưa mở bán của nhà streamer sao?!]
[Heo mà ăn ngon thế thì tôi không chấp nhận được, trừ khi thịt nó lọt vào nồi nhà tôi!]
[365 ngày pre-order mà không cho thanh toán là sao!!!]
[Đúng đó! Tôi còn chịu khó chờ hàng, sao không cho đặt tiền hả?!]
[Ờm… người nông dân góp lời: cái lõi bắp này chắc không phải thứ mấy bạn đang nói đâu]
[Chuẩn! Là phần lõi còn lại sau khi bóc hết hạt bắp ra ấy!]
[Lõi nào, lõi nào? Gấp lắm rồ!i]
[Không thể nào không biết được chứ?]
[Ra ngoài mua bắp nướng ven đường, ăn hết hạt còn lại cái gậy trên tay, đó chính là lõi bắp đó mấy chế!]
[Á á… á… đem cho heo ăn cũng không cần tiếc tới mức đó đâu nhỉ?]
[Mấy người chưa từng nuôi heo thì đừng nói bừa nha! Lõi bắp thật sự có dinh dưỡng đó!]
[Đây là thành phần chính quy trong cám luôn á! Vừa tái chế rác nông nghiệp, vừa rẻ, vừa sạch!]
[Ơ thế… cho hỏi con heo nuôi bằng cám xanh sạch hữu cơ kiểu này, thịt giá bao nhiêu một ký vậy?]
[Trước tôi còn nghĩ: không dưới 50 tệ/kg streamer mới bán. Bây giờ thấy… không phải vấn đề tiền nữa.]
[Mấy bạn nhìn lại chuồng heo đi… có mấy con đâu…]
[Streamer này keo kiệt vậy mà còn tiếc không bán nổi một củ khoai từ hai mẫu đất, bán thịt heo nổi chắc?!]
[Thịt heo, thịt heo, thịt heo! Đó là hy vọng c.uối cùng của tôi rồi!]
Mà bên này, Kiều Kiều đổ thêm hai vá bột lõi bắp vào, đảo qua đảo lại, nguyên cái nồi to sền sệt giờ đã đầy tràn như núi.
Cậu đứng trước bếp một lúc, đột nhiên ngước nhìn về phía sau núi, ánh mắt đầy mong chờ:
“Hôm nay ở xưởng phơi khoai khô đó! Chị nói là định bán cho các bạn nhỏ… Nhưng bao giờ mới bán đây?”
Cậu thực sự rất tò mò. Trên TV người ta hay quay loại khoai khô màu cam sẫm, mềm dẻo, thơm và ngọt, nhìn mê lắm. Ông nói loại đó ngọt quá…
Không lẽ mình sẽ được ăn thử loại khoai khô kiểu truyền thống?
Phơi đến độ nửa khô nửa dẻo, mềm mềm, dính răng mà thơm ngọt…
Muốn ăn ghê luôn!
Cậu cúi xuống hít hà mùi khoai chín trong nồi heo, nước miếng sắp trào ra luôn rồi.
Và… dòng bình luận cũng bắt đầu chảy nước miếng:
[Mới nói không bán khoai, giờ lại nói sẽ phơi khoai khô?!]
[Tuyệt vời quá! Móc ví chờ “c.h.ặ.t tay” nè, bao giờ mở bán vậy trời!]
[Loại khoai mềm, ngọt, màu cam sẫm ấy! Mùi thơm nức luôn!]
[Hu hu tiền lương bay mất hết rồi… tôi không xứng đáng xem livestream này.]
[Cũng hu hu… khoai khô nặng cân lắm, chắc không mua nổi đâu.]
[A a a a a quên tiền đi! Có giành được suất mua không mới là chuyện cần nghĩ nè!]
[Người bị tiểu đường đau lòng gác lại giấc mơ… Nhưng mà, nói sao nhỉ, một tuần ăn một miếng chắc… chắc được ha?]
[Người sâu răng chưa hàn từ phòng nha ngồi đây khóc huhu… từ bỏ luôn rồi!]