Cuộc Sống Tươi Đẹp - Chương 213
Cập nhật lúc: 2024-05-24 08:42:57
Lượt xem: 92
Tiết thanh minh, trời mưa lất phất.
Đám Khúc Kha mua đồ mới chưa được mấy ngày, Thượng Hải liền tiến vào mùa mưa.
Hầy, ông trời không chiều lòng người a!
Gặp phải thời tiết mưa gió như vậy, Khúc Kha chỉ có thể lôi kéo hai anh em nhà mình tập thể dục theo đài. Bởi vậy giày và quần áo mới không chịu xíu hư hại nào. Cũng vì trời mưa nên mỗi ngày, cứ chạng vạng là Tiểu Đông và Tiểu Bắc lại mò lên giường cầu nguyện ngày mai thời tiết tốt hơn.
Chẳng có cách nào, đồ thể dục mua mới hoàn toàn, nếu có thể gặp được hôm thời tiết đẹp dĩ nhiên càng tốt.
Không thể xem thường việc luyện tập, Khúc Kha ngày đầu tiên mới tập còn thở hồng hộc. Sau hơn một tháng tập luyện giờ cô đã thấy lúc chạy cơ thể nhẹ nhàng hơn nhiều. Càng thấy được lợi ích, càng biết được hiệu quả, cô càng muốn kiên trì tập luyện.
Mới bắt đầu còn khiến mọi người chú ý một chút, qua mấy ngày dần dần cũng thành thói quen.
Ngày qua ngày trôi qua thật nhanh, chẳng bao lâu thời tiết càng ngày càng nóng hơn. Sách mới của Khúc Kha cũng được tung ra thị trường.
Cô không gặp mặt Tần An nhiều, tính tính thì số lần cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay, mà còn là khi có chuyện mới gặp. Tần An thật ra có đặc biệt tới gặp Khúc Kha một lần. Bộ sách này tổng cộng có 5 quyển nên giai đoạn trước khi đưa ra thị trường cần làm khá nhiều việc nên tốn không ít thời gian. Lần đó Tần An đặc biệt tới gặp để xin lỗi vì muốn lùi thời gian xuất bản sách.
Khúc Kha không có ý kiến, đã tốt còn muốn tốt hơn là chuyện bình thường.
Không bao lâu đã thấy hắn ta vô cùng khí thế đăng tải thông tin xuất bản sách trên một số tạp chí.
Thật ra kể cả Tần An không tuyên truyền cũng có rất nhiều người hứng thú với bộ sách này. Lúc bộ sách vẫn còn đăng tải trên báo đã tạo nên sức hút rất lớn. Sau này nó lại được đăng trên báo ở Bắc Bình và những khu vực xung quanh Tô Hàng đều bán rất chạy, lượng độc giả trung thành tăng lên đáng kể.
Mặt khác, sách mới của Khúc Kha - Thịnh Đường đang tiếp tục đăng lên tạo ra nhiệt độ lớn. Nhiệt độ của bộ sách thứ hai này so với bộ đầu tiên còn chỉ có hơn chứ không kém. Hai bộ tiểu thuyết thúc đẩy lẫn nhau tạo ra hiệu quả ấn tượng.
Thời đại này ra sách phần lớn thực hiện tuần tự chứ ít người ra cùng một lúc 5 quyển. Nhà xuất bản làm như vậy vì suy nghĩ đến túi tiền của mọi người. Mua một quyển so với mua cùng lúc 5 quyển giá dĩ nhiên sẽ khác nhau.
Chỉ có một số điển tích, sách nổi tiếng mới bán cùng lúc nhiều vậy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./cuoc-song-tuoi-dep/chuong-213.html.]
Như tiểu thuyết, bán theo cách này về cơ bản không có.
Không thể không nói sách của Khúc Kha lần này bán coi tương đối lớn gan.
Tuy lớn gan nhưng nhà xuất bản Dương Quang vẫn giữ cách làm truyền thống. Sách xuất bản đồng thời một bộ năm quyển, khách hàng có thể mua cả bộ hoặc mua đơn lẻ từng quyển tùy ý muốn tùy theo khả năng tài chính của mình, đây là việc hoàn toàn tự nguyện.
Ngày ra sách, sáng sớm Khúc Kha chạy bộ về liền thay quần áo chuẩn bị tới các hiệu sách xem thử một chút. Thu nhập của cô khá ổn định, dù sách bán chạy hay không cũng không ảnh hưởng lớn. Thế nhưng cô vẫn hi vọng sách của mình được người khác thích.
“Chị, bọn em đi với chị nha?”
Khúc Kha: “Không cần.” Cô nói: “Mọi người tự mình chơi đi.”
Cô không tính mua cái gì nên cũng không cần “Sức lao động” đâu.
Khúc Kha cầm theo ví hoa nhỏ ra cửa. Đừng nhìn vào chiếc ví trông có vẻ quê mùa, nó dùng rất tốt đấy, là món nhận được sự yêu thích nhất của Khúc Kha.
Tiểu thuyết được xuất bản không bán ở các sạp báo hay do đám lại buôn báo lấy về, phần lớn chỉ có trong các hiệu sách. Khúc Kha hướng đến cũng chính là những hiệu sách như vậy. Cô tới tiệm sách gần nhà nhất, cửa tiệm này vừa lúc gần với Tô giới, Tuy không phải rất lớn nhưng việc kinh doanh rất tốt.
Khúc Kha vừa đến, còn chưa vào cửa đã nhìn thấy trên cửa đã treo thẻ bài “《 Cuộc phản công nghèo khó》đã bán hết”.
Khúc Kha: “???”
Nhìn thấy chữ ngoài cửa nhưng cô vẫn bước vào. Cô thường xuyên đến đây mua chút đồ nên chưởng quầy đã nhận ra từ xa: “Cao tiểu thư.”
Khúc Kha mỉm cười: “Xin chào, tôi nhìn thấy thẻ bài ngoài cửa. Xin hỏi 《 Cuộc phản công nghèo khó》đã hết sao?”
Chưởng quầy gật đầu: “Còn không phải sao?” Hắn vỗ bàn, thở dài: “Tôi cũng nghĩ sẽ bán chạy nhưng không ngờ đám người kia như trộm, sách vừa tung ra đã lấy đi hết. Chờ lúc tôi tới, ở nhà xuất bản còn lại không nhiều lắm, lại còn phải chia với mấy người khác, kết quả đến tay chỉ được khoảng 60 bộ. Ngài không biết đâu, bên này tôi vừa đặt sách lên kệ, đấy ngài xem, chưa đến nửa buổi sáng đã bán hết rồi.”
Hắn lại nói: “Tôi đang thúc giục bên kia, họ nói phải chờ dăm ba bữa nữa mới có hàng. Nếu ngài đi chỗ khác không mua được thì khi đó có thể lại đây xem thử.”
Khúc Kha: “Được.”