Cuộc Sống Tươi Đẹp - Chương 225
Cập nhật lúc: 2024-05-24 08:57:35
Lượt xem: 89
Đỗ Bách Tề: “Không bằng giữa trưa cùng nhau ăn một bữa cơm?”
Hắn chân thành mời, đại khái lần này đứng gần hơn, Khúc Kha lập tức cảm giác được không khí quanh Đào Mạn Xuân trong nháy mắt lạnh xuống.
Cực kỳ rõ ràng.
Khúc Kha mỉm cười: “Hôm nay chỉ sợ không được. Chút nữa tôi còn có việc.”
Khúc Kha từ trong túi lấy máy ảnh ra lắc lắc một chút, nói: “Hôm nay tôi phải chụp một nhà hàng cho Họa báo Yogurt, mọi người đi cùng nhau nhất định ăn không ngon.”
Đỗ Bách Tề: “Không sao.”
Khúc Kha: “A?” Ngài nghe không ra tui đang cự tuyệt sao?
Đỗ Bách Tề nhìn Khúc Kha, mỉm cười: “Vừa lúc tôi đối với cái này có chút tò mò.”
Khúc Kha: “???”
Đào Mạn Xuân đứng một bên lập tức: “Đúng rồi, chúng ta đều hiếm khi gặp nhau! Không bằng cùng nhau đi.”
Khúc Kha: “Được rồi.”
Hai người này hình như đều không nghe ra người ta đang muốn từ chối hả?
Cô hôm nay mình ra cửa chắc không xem lịch, chọn ngày thật chẳng ra sao.
Khúc Kha: “Vậy chờ một chút rồi chúng ta cùng nhau đi?”
Đỗ Bách Tề: “Được.”
Hắn cố gắng biểu hiện hiện ý của mình nhưng đôi mắt nhỏ trông khá hung dữ, lúc cười rộ lên đều cảm thấy rợn người, ngược lại còn khiến người ta thêm phần cảnh giác.
Khúc Kha mặt nghiêm trang: “Vậy đi thôi!”
Tiểu Đông: “Em không phải muốn mua đồng hồ sao?”
Hiện trường một giây an tĩnh, Khúc Kha mỉm cười: “Bọn tôi chỉ muốn nhìn một cái.”
Cô cũng không thể mua đồ trước mặt họ mà.
Đào Mạn Xuân cười nói: “Cô bé như em đúng là… trước mặt bọn chị còn ngượng ngùng gì. Em muốn mua cái nào? Chị sẽ giúp em nhìn thử chút, ánh mắt chị khá tốt đấy.” Cô ta giữ chặt Khúc Kha: “Giám đốc ở đây là fan điện ảnh của chị, chị còn là hội viên ở đây nữa nên được hưởng giá tốt lắm, được giảm 20%. Em muốn mua thì để chị giúp.”
Khúc Kha: “Này……”
“Một cô bé như em sao lại không sảng khoái thế? Chị cũng không phải trả tiền cho em, chỉ giúp em tiết kiệm tiền thôi. Chị muốn làm bạn với em mà. Em muốn làm chị buồn sao?”
Khúc Kha: “Vậy được rồi.”
Đào Mạn Xuân: “Thế mới đúng.”
Bọn cô bên này xem như dây dưa xong, bên kia anh giai bán hàng đúng lúc mở miệng: “Chào Cao tiểu thư.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./cuoc-song-tuoi-dep/chuong-225.html.]
Đào Mạn Xuân: “Ơ? Hai người quen nhau à?”
Anh giai bán hàng tươi cười khiến người ta như tắm mình trong gió xuân: “Cao tiểu thư từng tới xem đồng hồ, tôi có chút ấn tượng.”
Đám người bọn họ, kể cả kẻ có trí nhớ không tốt cũng biết đây không phải là người có thể đắc tội. Cậu vẫn luôn giữ được công việc này không phải chỉ nhờ vào gương mặt và khả năng ăn nói đâu.
“Ngài vẫn muốn xem chiếc đồng hồ lần trước đã đeo thử sao??”
Cậu cảm thấy cô gái này lúc đó có chút thích nhưng nếu nói cực kỳ muốn mua thì hẳn không phải. Không ngờ hôm nay cô ấy lại đến đây, có thể tới liên tục hai lần chắc chắn xác suất mua sẽ cao hơn rất nhiều.
Hơn nữa nếu Đào tiểu thư nói giúp cô ấy có thể còn tiết kiệm kha khá tiền, người thật sự muốn mua chỉ sợ sẽ không bỏ qua cơ hội tốt như thế.
Khúc Kha: “Đúng vậy, cái đồng hồ lần trước tôi thử kia còn không?”
Nếu đã tới Khúc Kha cũng thoải mái thôi.
“Còn, ngài chờ một lát.” Anh giai bán hàng lập tức đem đồng hồ lấy ra, Khúc Kha thử đeo lên, nghiêng mắt nhìn Đào tiểu thư: “Đẹp không ạ?”
Đào Mạn Xuân gật đầu: “Đẹp, rất hợp với em.”
Tuy cô gái trước mặt có thể tranh đàn ông với chị ta nhưng Đào Mạn Xuân không phải kẻ có thể trợn mắt nói dối.
“Cái này em đeo khá đẹp nhưng hình như hơi tục khí?”
Bây giờ bọn họ chủ yếu lưu hành một ít món đồ bằng trân châu, phỉ thúy. Mấy món đồ bằng vàng bạc luôn kém hơn không ít. Chiếc đồng hồ nữ bằng vàng này hơi chút tục khí. Nếu là chị ta chắc hẳn sẽ không mua.
Trên thực tế cũng đúng như thế.
Chiếc đồng hồ vàng này ở đây đã 4 tháng chỉ có Khúc Kha đến thử rồi nhìn trúng.
Cũng không phải tất cả mọi người đều không thích, một số người cảm thấy khá ổn, thấy chiếc đồng hồ vàng này không tồi. Tuy nhiên mọi người xung quanh đều cảm thấy tục khí, không hợp với trào lưu thì bản thân người đó sẽ cảm thấy hình như phẩm vị của mình đã kém đi.
Tiêu hơn một vạn đồng để mua một chiếc đồng hồ không thể ra ngoài dù sao cũng khá xa xỉ.
Cho nên không có ai hỏi thăm.
“Tục khí sao?” Khúc Kha: “Em lại thấy khá đẹp, rất hợp với em. Em vốn là người tục khí mà.”
Đào Mạn Xuân: “……”
Khúc Kha: “Nếu đẹp em mua vậy.”
Đào Mạn Xuân lập tức: “Nếu em thích, chị cũng không ngăn cản em. Có điều em chờ một chút để chị nói với giám đốc bọn họ một tiếng.”
Khúc Kha tiêu sái: “Được ạ, cảm ơn Đào tiểu thư.”
Đào Mạn Xuân gõ gõ pha lê mặt bàn, mỉm cười nói: “Làm ơn đi, chị là ai, chẳng nhẽ chút mặt mũ này cũng không có? Chị là đại minh tinh Đào Mạn Xuân đấy! Em chờ!”
Anh giai bán hàng mỉm cười: “Đào tiểu thư chờ một lát, tôi đã cho người đi tìm giám đốc rồi.”
Lễ tiết cậu luôn rất khéo léo.