Cuộc Sống Tươi Đẹp - Chương 351
Cập nhật lúc: 2024-05-24 13:06:52
Lượt xem: 83
Hắn nói: “Sao thế?”
Hắn nghiêng mắt nhìn Khúc Kha, nói: “Em gái Cao, có phải tửu lượng của nhóc không tốt không?”
Hắn nói như vậy, Khúc Kha vừa nghe đã không vui. Cô hếch cằm, nói: “Sao có thể!” Cô cực kỳ kiên định: “Chú cứ hỏi chú Thẩm và Túc Bạch mà xem, có phải tôi đã từng uống rượu với bọn họ không? Có đúng không? Tôi có say không? Tôi có gây chuyện không nào? Tôi có ngủ luôn không? Tôi có nôn mửa không? Tôi mượn rượu làm càn à? Tôi rõ ràng KHÔNG CÓ!”
Khúc Kha cảm thấy mình thật quá oan uổng.
Cô đều không có như vậy a!
Tiểu Đông nghiêm túc: “Em gái không uống say.”
Tiểu Bắc gật đầu, tuy cu cậu cảm thấy lời này chưa ổn lắm nhưng chị đã nói không say tức là không say. Chị của cậu siêu cừ.
Khúc Kha kiêu ngạo vênh mặt: “Mấy người xem!”
Tuy cô nói thế nhưng mấy người Đỗ Bách Tề vẫn cảm thấy có chỗ nào không đúng lắm. Lúc này giám đốc nhà hàng không ở đây, nếu ông ta ở đây chắc chắn sẽ nháy mắt cho lão đại nhà mình, nhắc nhở hắn một chút.
Dưới tình huống không có người nhắc nhở, Đỗ Bách Tề thấy mặt Khúc Kha có vẻ rất chân thành nên tin lời cô.
Đỗ Bách Tề: “Vậy nhóc uống một ly đã?”
Khúc Kha nhấp môi, ban đầu còn hơi do dự một chút, sau đó thấy không ai tin mình uống được rượu, cô lại lên tinh thần, hào khí ngất trời rót một ly rượu thật đầy: “Tới một ly.”
Túc Bạch liếc mắt nhìn Đỗ Bách Tề một cái thật sâu, thấp giọng phun một câu: “Xong đời!”
Khúc Kha không nghe được Túc Bạch nói cái gì, cô cúi đầu nhìn nhìn chén rượu, giơ lên: “Tôi kính cả nhà một ly?”
Mọi người động tác nhất trí cùng nâng ly, mấy đứa nhỏ và Túc Bạch lại giống nhau, đều bưng cốc nước quýt có ga lên, có vẻ rất bình tĩnh, cứ như không có chuyện gì, không liên quan đến mình. Mấy người đàn ông đã thành niên tầm mắt đều hướng trên người Túc Bạch, Túc Bạch nghĩ nghĩ, nói: “Tuổi tôi còn nhỏ.”
“Phốc!” Lôi đội trưởng rốt cuộc công lực không đủ, trực tiếp phun.
Túc Bạch không muốn uống rượu, mọi người dĩ nhiên cũng không miễn cưỡng, tất cả nâng ly uống một hơi cạn sạch. Khúc Kha cứ như mở được van: “Lại thêm một ly.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./cuoc-song-tuoi-dep/chuong-351.html.]
Đỗ Bách Tề: “???”
Lôi đội trưởng: “???”
Nói tóm lại hai người vẫn chưa hiểu rõ cô nhóc này lắm.
Đương nhiên người không hiểu cô nhất trong số này phải kể đến Lôi Tử. Lôi Tử thời gian quen biết Khúc Kha chưa lâu, dù biết thiếu nữ này có cái gọi là 'bí mật phái nữ' nhưng dựa trên thói quen từ bé đến khi trưởng thành mà hắn ta không cho rằng bí mật này quan trọng đến đâu.
Hắn ta cũng đã điều tra sơ lược về Khúc Kha, chỉ là không kỹ càng tỉ mỉ.
Lôi Tử có sự tò mò rất lớn với Khúc Kha, hắn ta muốn biết tại sao Đỗ Tiểu Ngũ lại ưu ái có thêm với cô. Giờ hắn ta lại biết được Đỗ Tiểu Ngũ quan tâm đến cô căn cứ trên cơ sở từ Đỗ Bách Tề. Chuyện này càng khiến cho người ta tò mò hơn nữa.
Vì sao Đỗ Bách Tề lại làm như thế?
Một tên đàn ông có hứng thú với một cô gái mà lại không muốn mang người về nhà, đầu kẻ này bị nước vào à?
Có điều lời Đỗ Bách Tề nói hình như cũng có chút đạo lý, có vẻ anh ta nói chuyện như vậy cũng khá cao thượng nhỉ? Đây chính là nguyên nhân Lôi Tử mặt dày mày dạn đi theo mấy người Đỗ Bách Tề sang đây.
Mỗi tội đến lúc này hắn ta mới mơ hồ nhận ra, Đỗ Bách Tề nhìn trúng Cao Nhược Huyên đúng là không phải do tình cảm nam nữ.
Đỗ Bách Tề tự mình có thể tra ra được Cao Nhược Huyên chính là Thường Hoan Hỉ. Hắn dĩ nhiên cho rằng Lôi Tử hứng thú nên cũng sẽ tra được, càng không giấu giếm gì khi nói chuyện. Chỉ thật không ngờ rằng Lôi Tử quả thực có biết Khúc Kha viết văn nhưng cũng không tò mò đến hỏi bút danh của cô là gì.
Hắn ta đại khái biết cô viết bản thảo gửi cho xã báo, viết bình luận phim điện ảnh gửi đến Xưởng điện ảnh, thỉnh thoảng còn viết bài đưa tin cho một số nhà hàng. Còn cụ thể viết cho nhà ai, viết cái gì thì hắn ta cũng không tìm hiểu chi tiết.
Chính bởi vì sai lầm nối tiếp sai lầm nên đến giờ Lôi Tử mới phản ứng lại, hóa ra Đỗ Bách Tề hiểu lầm cho rằng mình đã hắn ta đã biết chuyện nhưng không ngờ hắn ta lại chưa biết gì. Khó có khi chiếm được chút lời từ tên cáo già Đỗ Bách Tề, hắn ta cố tình thuận theo tự nhiên, giả bộ như mình cái gì cũng biết.
Chẳng qua trong đáy lòng, hắn ta đang cân nhắc xem lúc về có nên điều tra chi tiết xem rốt cuộc Cao Nhược Huyên này viết cái gì không. Cứ viết ra có thể giúp người ta kiếm tiền, hắn ta đương nhiên cảm thấy hứng thú.
Chuyện Đỗ Bách Tề mở xưởng làm mì sợi, hắn ta có biết. Đều là đối thủ lâu năm của nhau, bên kia có gió thổi cỏ lay gì hắn ta lập tức nhận được tin ngay. Lúc ấy hắn ta cũng chẳng đặt trong lòng.
Sau lại nghe người ta bảo Đỗ Bách Tề mở xưởng nhờ học được biện pháp từ trong tiểu thuyết gì đó. Hắn lần nữa không quan tâm, không chú ý. Chút tiền lời cỏn con hắn ta chẳng thèm để vào mắt.
Ấy thế mà hôm nay lại nghe Đỗ Bách Tề mẹ nó nói tháng thứ ba mở xưởng đã bắt đầu có lợi nhuận, hắn ta bỗng thấy bản thân đã xem thường người này. Hắn ta không biết Đỗ Bách Tề kiếm được bao nhiêu nhưng việc tên này bỏ vốn thế nào, bản thân hắn ta chung quy vẫn hiểu rõ.
Nhanh như vậy mà đã hoàn vốn, kể cả lợi nhuận có ít đi chăng nữa thì lượng bán ra chắc chắn cực kỳ lớn.