Cuộc Sống Tươi Đẹp - Chương 358
Cập nhật lúc: 2024-05-24 13:15:55
Lượt xem: 89
Vu lão gia tử nở nụ cười, nói: “Cô nhóc cháu đúng là thông minh, lại chân thành thẳng thắn.”
Khúc Kha: “Con người cháu không có ưu điểm gì khác, chỉ có mỗi chân thành xinh đẹp đáng yêu thông minh linh hoạt lạc quan lại thêm chút tài hoa thôi.”
Vu Mãnh: “Ai má ơi, cô cũng thật khoác lác đó.”
Khúc Kha: “A!”
Cô mỉm cười thật giả dối: “Cậu lại cười nhạo tôi, tôi sẽ nguyền rủa cậu buổi tối nằm mơ thấy quỷ.”
Vu Mãnh: “…… Này mẹ nó chứ, thế cũng được?”
Khúc Kha: “Ha hả!”
Vu lão gia tử: “Cháu không có việc gì thì đừng bắt nạt Tiểu Cao.”
Ông vỗ vỗ bả vai cậu cháu trai quý hóa, Vu Mãnh không thể tưởng tượng được nhìn ông nội mình: “Cháu bắt nạt… cô ta?”
Chuyện gì kỳ lạ vậy nè???
Vu lão gia tử nghiêm túc: “Tuổi cháu so với cô bé lớn hơn, lại còn là con trai nữa, sao nói chuyện cứ chèn ép người ta thế? Đây là cháu không phải rồi. Làm đàn ông, nặng hơn tuổi thì phải có trái tim khiêm tốn mới đúng.”
Vu Mãnh: “Cháu không phải……”
Vu lão gia tử: “Cháu có đi hay không?”
Vu Mãnh: “Đi thì đi, nhưng……”
“Không có nhưng nhị gì hết.”
Vu Mãnh cứ thế đi theo mọi người cùng ra khỏi phòng. Thời điểm này ngoài tiệm cơm đã không còn ai khác, may mắn đền đuốc bên ngoài vẫn sáng trưng. Nếu như bọn họ nhìn kỹ còn có thể lờ mờ thấy bên ngoài có một vài xe vẫn chưa đi, đám người kia vẫn đang muốn thăm dò, tưởng tượng đủ thứ chuyện.
Lôi đội trưởng: “Đi, hai người lên xe tôi.”
Túc Bạch liếc mắt nhìn Khúc Kha một cái, nói: “Đi thôi.”
Khúc Kha: “Vâng ạ.” Giọng cô mềm như bông lại mang ý cười, sau đó quay đầu lại dặn dò Tiểu Đông: “Anh là anh trai, cần chăm sóc Tiểu Bảo cùng Tiểu Bắc nha.”
Tiểu Đông nâng gương mặt tươi cười lên: “Được.”
Tất cả từng người lên xe, Vu Mãnh ngồi ở ghế điều khiển phụ thăm dò nói: “Mấy người trên đường lái xe cẩn thận!”
Hắn phất tay với Khúc Kha: “Chào nha.”
Khúc Kha ghé vào cửa sổ ghế sau, dịu dàng nói: “Cẩn thận gặp ác mộng ha.”
Vu Mãnh một giây trở mặt, xem thường hếch mắt lên nhìn trời, hùng hùng hổ hổ đóng sập cửa xe lại, một chút cũng không muốn nhìn thấy cái tai họa Khúc Kha này chút nào. Hắn còn nghiêm túc: “Sâu rượu đáng ghét.”
Tần An: “A!”
Quần hắn ta đến giờ vẫn còn ướt.
Nghĩ lại mà kinh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./cuoc-song-tuoi-dep/chuong-358.html.]
Vu Mãnh: “Không phải chứ, anh họ, anh có ý gì? Sao anh lại có thể lạnh lùng với em thế! Em hôm nay thật không phải cố ý…… Hu hu, em còn đang tủi thân nè.”
Hắn thật tủi thân lắm lắm rồi, nói xong, nhìn chung quanh, bắt đầu tự bổ não tự tưởng tượng.
Tần An khởi động xe: “Em nhìn cái gì?”
Hắn ta thuận miệng hỏi, chuẩn bị quay đầu xe.
Vu Mãnh nghiêm túc: “Anh nói xem, liệu có đột nhiên bay ra một nữ quỷ áo đỏ không?”
Kétttttt…… Tần An phanh gấp một cái.
Hắn ta lạnh nhạt nhìn Vu Mãnh, quả thực như muốn ăn thịt người đến nơi.
Vu Mãnh cười mỉa: “Em em em… em cũng không có ý gì khác.”
Tần An khó có khi không hòa nhã như bình thường, mặt lạnh nhạt: “Em câm miệng ngay cho anh nhờ.”
Vu lão gia tử ngồi ở ghế sau, nhìn hai anh em này quát nhau, nhếch khóe miệng.
Tần An một lần nữa khởi động xe, mắt thấy Vu Mãnh hình như lại muốn nói gì, hắn ta cực kỳ nghiêm túc: “Em nếu không có việc gì thì ngậm miệng lại.”
Vu Mãnh: “……”
Anh họ của mình có phải đã bị ác quỷ bám vào người không?
Nếu không tại sao đột nhiên lại hư thế?
Xe của nhà họ Vu rốt cuộc cũng rời đi.
Bên kia Đỗ Bách Tề dời tầm mắt, quay sang nói: “Bọn tôi tự lái xe về, cho Tiểu Ngũ đi cùng xe mọi người thôi.” Hắn nói chân thành: “Trời tối quá rồi, không thể để cho nó cứ chạy qua chạy lại liên tục được.”
Đỗ Tiểu Ngũ tầm mắt dừng ở Khúc Kha trên mặt, nhấp môi.
Khúc Kha: “Tui đây mặc kệ, tui lại ứ phải tài xế.” Cô ghé vào trên cửa sổ, nói: “Ngủ muộn nhanh già lắm.”
Đỗ Bách Tề đẩy nhẹ Đỗ Tiểu Ngũ một cái: “Tiểu Ngũ, chú đi ké xe đi.”
Đỗ Tiểu Ngũ yên lặng đi tới bên cạnh xe, trực tiếp kéo cửa xe chỗ ghế phụ ra, Đỗ Bách Tề xua xua tay, Lôi đội trưởng cười nhạo một tiếng rồi mới lái xe ra ngoài. Xe Thẩm Hoài cũng theo sát phía sau.
Đôi mắt Khúc Kha lấp lánh như có vì sao nhỏ, cô nói: “Mọi người biết không? Buổi tối gió lớn, thích hợp ca hát nhất.”
Túc Bạch vội vàng che kín lỗ tai: “Em hát đi.”
Ngay sau đó anh dựa sát vào cửa xe ô tô, giả bộ người chết.
Khúc Kha vui rạo rực: “Em hát cho mọi người nghe một bài cả nhà chắc chắn chưa từng nghe bao giờ, Tiểu Phương, đã từng nghe qua chưa?”
Cái này thì Lôi đội trưởng và Đỗ Tiểu Ngũ thật chưa nghe qua bao giờ.
Hai người bọn hắn mới chỉ nghe qua 'Đêm Thượng Hải' rồi cái gì mà 'Hoa hồng hoa hồng anh yêu em', những cái khác, thật xin lỗi, bọn tui đều không biết. Những bài hát câu lạc bộ đêm không hát thì bọn hắn đều không biết.
Khúc Kha kiêu ngạo ưỡn ngực, hắng giọng một cái rồi bắt đầu: “Trong thôn có cô gái tên Tiểu Phương, vừa đẹp lại vừa thiện lương……”