Cuộc Sống Tươi Đẹp - Chương 411
Cập nhật lúc: 2024-05-24 14:27:56
Lượt xem: 82
Khúc Kha gật đầu nói: “Xác thật chỗ kia như muốn mạng người ta.” Tạm dừng một chút, cô hỏi: “Dì Thạch tuy rằng cũng ngoan độc nhưng thật ra vẫn còn có một chút lương tâm, không hại Tiểu Thạch Đầu và Tiểu Nha.”
Cô ta là vợ mà Thạch tiên sinh còn có thể bán, làm gì có chuyện bỏ qua cho Tiểu Thạch Đầu với Tiểu Nha?
Lam tiểu thư bật cười, nói: “Em nghĩ cô ta có lòng tốt thật đấy à? Quả nhiên vẫn là một bé ngốc. Cô ta không tốt bụng vậy đâu. Cô ta không bán chẳng qua chưa có cơ hội xuống tay thôi.”
Khúc Kha: “A?”
Lam tiểu thư: “Lại nói tiếp, chuyện này cũng hơi liên quan đến em đấy.”
Khúc Kha chỉ chỉ mình, nói: “Liên quan đến em?”
Lam tiểu thư gật đầu: “Còn không phải liên quan đến em thì là gì? Mọi người trong khu nhà ai mà chẳng biết em quen biết với bên Công ty Phú Lệ. Người của Công ty Phú Lệ đến tìm em không chỉ một lần, người xung quanh hiển nhiên biết em với bên kia có quan hệ với nhau. Cô ta sợ em sẽ chủ động đi tìm hai đứa bé, đến lúc đó ăn trộm không được còn mất nắm gạo.”
Nói đến cái này còn có một nguyên nhân khác, đó chính là người trong khu nhà cũ ai lấy đều khá hóng hớt, cách ăn lại không tốt, chỉ cần có gió thổi cỏ lay một chút thôi thì nhà nhà người người đều biết. Thạch tiên sinh cũng không có khả năng cùng cô ta đi bán cả hai đứa nhỏ được. Ngược lại nếu cô ta tự mình đem hai đứa bé đi thì chắc chắn mọi người ở đây sẽ không đồng ý. Ai bảo mọi người ngày thường không thân với cô ta, cô ta lại còn mang danh 'mẹ kế' nữa chứ. Trong mắt rất nhiều người, đã là mẹ kế thì chẳng thể tốt đẹp được.
Nếu cô ta cố tình dùng sức mạnh mang hai đứa nhỏ đi chỉ sợ sẽ gây ầm ĩ lớn, đến lúc đó kể cả bản thân cô ta cũng khó thoát.
Như vậy ngược lại mất nhiều hơn được.
Mà nếu miễn cưỡng cố ý mang hai anh em đứa nhỏ lại sợ mấy người Khúc Kha xen vào việc của người khác.
Tổng hợp hết tất cả nguyên nhân cùng khả năng thực hiện, cô ta cũng chỉ có thể xử lý Thạch tiên sinh. Sau đó đem theo tất cả số tiền Thạch tiên sinh đã tích góp bỏ trốn mất dạng.
Khúc Kha há to miệng, mãi sau mới phản ứng lại, cô gái gãi đầu, nói: “Quả nhiên hiện thực luôn trên tầm sáng tạo nghệ thuật.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./cuoc-song-tuoi-dep/chuong-411.html.]
Cô có thể viết rất nhiều mánh khoé lừa người phức tạp nhưng lại không thể suy đoán thật sự có người làm chuyện như vậy. Cô hít một hơi thật sâu, nói: “Lần này cô ta bị bắt cũng coi như vì dân trừ hại.”
Lam tiểu thư gật đầu, nói: “Còn không phải sao? Đúng rồi, em có xem bộ tiểu thuyết còn đang đăng trên báo không? Gọi là Lôi đội trưởng gì đó ấy.”
Khúc Kha không thay đổi sắc mặt, cực kỳ bình tĩnh mà nhẹ nhàng gật đầu: “Em có xem, thật nhiều mẩu chuyện nhỏ, tất cả đều đáng giá đọc, coi như tăng cảnh giác cho bản thân chúng ta.”
Lam tiểu thư: “Em không biết đâu, lần này Thạch phu nhân bị tóm tất cả là nhờ bộ tiểu thuyết này đấy. Lần này cô ta định lừa người nhà kia là một gia đình có người đọc sách, ngày thường họ cũng đọc báo chí, nghe nói nhà họ còn giữ lại tất cả báo có đăng tiểu thuyết đó đấy. Thậm chí còn đuổi theo từng bài đăng trên báo của bộ cơ. Sau này cưới cô ta, lúc bắt đầu vẫn còn tốt, một thời gian sau từ từ cảm thấy có vài chỗ không đúng lắm. Người đó thấy vợ mình không biết thế nào lại giống với bọn lừa đảo chuyên lừa kết hôn trên báo chí viết. Sau quả nhiên tóm được tận tay. Đây chính là một tên lừa đảo. Dưới cơn nóng giận, người đó đã bắt cô ta đưa đến phòng tuần bộ.”
Khúc Kha: “……”
Cô nghĩ, vị Thạch phu nhân này mà biết tác giả bộ truyện kia cũng là cô, không biết có hộc m.á.u tức c.h.ế.t không nữa.
May mà cuối cùng người xấu vẫn bị bắt, đó chính là chuyện tốt.
Khúc Kha mỉm cười, chân thành nói: “Đây quả là chuyện tốt.”
Lam tiểu thư: “Còn không phải chuyện tốt thì là gì? Chị nói tiểu thuyết này thật hay quá. Chẳng qua không biết làm sao mà gần đây không đăng bài mới, có lẽ đã đắc tội với người ta. Chị cũng thấy tác giả này hé lộ ra nhiều chuyện xấu của phòng toàn bộ, lại thêm các mánh khóe lừa đảo, rồi những người nước ngoài có ý xấu nữa. Nếu tiếp tục đăng chỉ sợ sẽ xảy ra chuyện.”
Khúc Kha cười gượng, ừ một tiếng, chuyển đề tài.
“Chuyện này chúng ta không biết rõ tình hình thực tế nên cũng không thể phán đoán chính xác được. Đúng rồi, chị có định nói chuyện Thạch tiên sinh không phải cha ruột cho Tiểu Nha không?”
Lực chú ý của Lam tiểu thư quả nhiên bị dời đi, chị gật đầu: “Chị định nói ra.” Chị nghiêm túc nói: “Tiểu Nha là đứa bé ngoan, cũng rất hiểu chuyện, chị nghĩ con bé sẽ hiểu thôi.”
Khúc Kha nghĩ nghĩ, có chút không biết nói gì mới tốt.
Đứa bé còn nhỏ như vậy, cũng không biết có thể thừa nhận hay không.