Cuộc Sống Tươi Đẹp - Chương 483
Cập nhật lúc: 2024-05-24 15:29:22
Lượt xem: 71
Trần biên tập: “Cháu viết tiểu thuyết tình yêu, sao có thể bị người để vào mắt?”
Nếu nói trước kia thì còn có chút khả năng, dù sao Thường Hoan Hỉ cũng hiểu biết nhiều.
Ai mà biết được có người nào lên ý đồ muốn hưởng lợi ở giữa không?
Chẳng qua một năm này Thường Hoan Hỉ không ra sách mới, cho dù người ta có ý định thì bọn ông cũng có thể thoái thác rằng không tìm thấy người. Ai bảo hiện tại số lượng người tìm không thấy người nhiều hơn. Lại có tiếng tăm lừng lẫy của bộ chắn phía trước, tác giả đó người ta cũng tìm tới tìm lui không phải cũng không tìm thấy đấy thôi.
Trần biên tập: “Tiểu thuyết tình yêu, những người đó sẽ không lãng phí thời gian tìm cháu đâu.”
Tom gật đầu: “Em viết chuyên mục mỹ thực cũng sẽ không có người tìm em.”
Lê quản lý: “…… Chẳng lẽ viết bình luận phim điện ảnh cũng bị? Càng không thể nha!” Gã khó có được còn vỗ vỗ bả vai Khúc Kha: “Cháu đừng nghĩ nhiều, Lão Trần nói đúng, ai phí thời gian tìm cháu làm gì? Hiện tại khắp Bến Thượng Hải đều đang tìm Hàn Tam Nguyệt. Chú thấy họ giống như chó điên muốn cắn người á.”
Khúc Kha lập tức nói: “Cháu biết, cháu đã đọc bài viết của y rồi.”
Ừ, tự cô viết, còn có thể không đọc qua sao?
Trần biên tập cũng gật đầu: “Còn không phải sao? Nhưng phàm những xã báo đăng bản thảo của người đó đều bị theo dõi cả. có điều người này lợi hại như vậy chắc cũng không phải kể tầm thường gì, vì thế hẳn không dễ tìm đâu.”
Kỳ thật ông muốn nói - Tìm không thấy mới tốt.
Nhưng cuối cùng vẫn không ba hoa chích choè.
“Hàn Tam Nguyệt thật sự thật sự trâu bò, lúc đầu đã dám nói rõ ràng ra khả năng thế cục tiến triển khắp nơi. Hiện tại xem ra thế mà lại không sai chút nào.”
Vị Hàn Tam Nguyệt này xuất hiện sớm nhất khoảng cuối xuân đầu hạ, hiện tại đã vào đông, rất nhiều chuyện đã được xác minh, càng nói rõ người này lợi hại và thâm trầm thế nào.
“Có người nói thân phận Hàn Tam Nguyệt khẳng định không đơn giản.”
“Tôi thật ra có nghe nói một tin tức.” Lê quản lý trầm ngâm một chút, thấp giọng nói: “Mọi người biết tiểu thuyết chứ?”
Này ai có thể không biết? Đều thành phim rồi còn gì?
Hơn nữa thật quỷ dị, bán vé cháy hàng luôn!
Bên kia còn đang bắt kịp sức nóng quay thêm phần hai, phần ba kia kìa, giờ đang chiếu chính là phần ba.
“Có tin đồn, ừ, bên ngoài mơ hồ có người tung tin vịt nói Hàn Tam Nguyệt chính là tác giả của .”
Mọi người: “!!!”
Khúc Kha: “……”
Các người đoán đúng rồi!
Trần biên tập: “Này… làm sao mà biết được?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./cuoc-song-tuoi-dep/chuong-483.html.]
“Đều là suy đoán thôi chứ làm gì có ai có chứng cứ gì? Người ta chẳng qua căn cứ theo văn phong rồi phán đoán. Hơn nữa nghĩ lại cũng thấy có chỗ đúng. Nếu tác giả của bộ là người của phòng tuần bộ, người đó lại biết nhiều như vậy không phải rất bình thường à? Thế nhưng cũng không thể loại trừ khả năng bên kia muốn tuyên truyền cho phần 3 của bộ phim Lôi cảnh trưởng mà cố ý truyền lời đồn như vậy.”
Khúc Kha: “À à à.”
Bị các người đoán đúng tiếp rồi!
Vẻ mặt cô tò mò, nói: “Vậy thật là không sợ c.h.ế.t rồi.”
Lê quản lý cười: “Vậy có là gì? Tuyên truyền mà thôi, ai dám nói là thật? Dù sao phòng bán vé kiếm được tiền là ngon.”
Khúc Kha: “…… Đây là muốn tiền không muốn mạng.”
Lê quản lý lắc đầu, nói: “Bọn họ không có cách nào, ai dám?”
Khúc Kha: “Vậy cũng phải.”
Đang lúc trò chuyện thì tiếng đập cửa vang lên, Khúc Kha đứng dậy: “Túc Bạch, anh đã về rồi.”
Túc Bạch ừ một tiếng, anh duỗi tay xoa nhẹ đầu Khúc Kha một phen: “Tặng cho em.”
Khúc Kha cười tủm tỉm: “Rất đẹp, em biết anh tốt nhất.”
Túc Bạch nâng một bó hoa tươi đưa qua, Khúc Kha cầm cắm vào bình, hỏi: “Đẹp không?”
Trần phu nhân và Lê phu nhân đều hâm mộ nhìn Khúc Kha.
Mấy người đều cảm khái cặp đôi trẻ tuổi có khác, thật nhiệt tình. Loại người tâm lạnh tính lạnh như Túc Bạch vậy mà cũng có thể mua hoa tặng bạn gái. Đám đàn ông nhà bọn dì thì sao, toàn mấy kẻ không được.
Nghĩ đến đây hai người không thiếu được quay sang liếc trắng mắt đàn ông nhà mình.
Thế nhưng dù vậy thì lấy tiền trong nhà ra ngoài mua hoa chắc bọn dì cũng không bỏ được. Bây giờ giá hàng cao khó tin, thế đạo lại loạn, ai mà không muốn giữ lại chút tiền phòng thân? Hoa này đẹp thì đẹp nhưng cũng đâu thể ăn, đâu thể dùng?
Thật hâm mộ.
Khúc Kha cắm hoa xong, mỉm cười: “Thật đẹp.”
Cô nắm Túc tay Bạch, hai người tuy chưa kết hôn, mới chỉ yêu đương nhưng lại không chút kiêng dè. Túc Bạch: “Hôm nay lúc anh về nhìn thấy gần đây nhiều người hơn, hình như còn có người theo dõi.”
Mọi người sửng sốt, không thể tưởng tượng.
Túc Bạch: “Bình thường không có, chỉ có hôm nay mới có, anh nghĩ hẳn đi theo mấy người?”
“Mọi người” này khả năng nhất chỉ có Trần biên tập, Trần biên tập sửng sốt, ngay sau đó nói chuyện mình mấy ngày hôm trước đã bị theo dõi kể ra. Ông thở dài một tiếng nói: “Tôi cùng chủ biên quan hệ không tồi, phỏng chừng muốn theo dõi tôi. Tôi còn tưởng rằng họ đi rồi, không nghĩ tới còn ẩn nấp kiểu này.”
Túc Bạch gật đầu: “Còn không phải sao, chính chú cẩn thận chút.”
Nhắc nhở xong rồi, anh mới đứng dậy đi rửa tay.