Cuộc Sống Tươi Đẹp - Chương 498
Cập nhật lúc: 2024-05-24 15:33:56
Lượt xem: 52
Đoàn người bước ra bến tàu. Bây giờ việc quản lý xuất nhập nghiêm khắc hơn hẳn so với trước kia. Cũng may Túc Bạch đã chuẩn bị trước, bọn cô có thể thuận thuận lợi lợi qua được trạm kiểm tra. Chẳng qua vừa bước ra khỏi trạm kiểm tra đã thấy chỗ đó đang xôn xao.
Cũng không biết xảy ra chuyện gì nữa.
Túc Bạch nhìn nhìn thăm dò ngoài cửa sổ, lắc đầu nói: “Không sao.”
Chắc muốn bắt người nhưng hình như không bắt được.
Chuyện như vậy không hề hiếm gặp.
Xe rất nhanh đã đi tới cảng. Ở đây có một con thuyền lớn chở khách chạy định kỳ đang dừng. Bọn cô chính là muốn đi con thuyền này. Nghe nói toàn bộ hành trình sẽ mất rất nhiều ngày. Thế nhưng cũng chẳng còn cách nào khác, muốn tới MaCao chỉ có một cách đi thuyền như vậy mà thôi, hơn nữa chỉ có một chuyến và phải mất đến 3 tháng mới có thể đi một lần.
Bây giờ không giống với vài chục năm sau, con người có thể ngồi máy bay di chuyển, vô cùng tiện.
Thời buổi này máy bay ít đến đáng thương.
Hơn nữa gần như không phải cho dân chúng dùng.
Một đoàn người bọn cô trừ một nhà ba người vợ chồng Túc Bạch Khúc Kha còn có Tiểu Đông Tiểu Bắc và mẹ Vương. Mẹ Vương đã làm việc ở nhà bọn cô mấy năm, sống lẻ loi một mình nên cũng chẳng có vướng bận gì. Dì bằng lòng đi theo bọn cô.
Thuyền lần này thẳng tới Macao nhưng không phải đi chỉ dừng ở mỗi đây cho nên người trên bến tàu cũng không ít.
Túc Bạch gắt gao nắm c.h.ặ.t t.a.y Khúc Kha. Xét theo xếp hạng, bọn cô dùng khoang hạng nhất nên tình huống vẫn còn tốt, có thể lên thuyền trước.
Ngày mùa hè trời vừa oi vừa nóng, cơ thể lúc nào cũng mang theo khí nóng kèm với mùi mồ hôi, lại trộn thêm mùi nước hoa hỗn loạn càng thêm gay mũi.
Bánh trôi nhỏ không thích mùi hương này nên cứ rầm rì họ vào người mẹ mình, trốn trong n.g.ự.c mẹ, trông vô cùng đáng thương.
Khúc Kha nhẹ nhàng vỗ con trai, cô thầm nghĩ may mà không ngồi thuyền vào ba tháng trước. Chuyến thuyền trước Bánh trôi nhỏ mới vừa đầy tháng, chỉ sợ càng không chịu nổi.
Cô thấp giọng: “Bé ngoan kiên trì, kiên trì nào, chờ một chút chúng ta lên thuyền, mẹ sẽ quạt cho con nhé.”
Nhóc con nơi nào nghe hiểu được, có điều lại quen giọng nói mềm mại này nên tiếng rầm rì ít đi một chút.
Khúc Kha cúi đầu nhẹ nhàng hôn một cái lên gương mặt béo mềm như trứng của Bánh trôi nhỏ: “Ngoan.”
Cũng may cuối cùng cũng đến lượt mấy người Khúc Kha bọn cô. Bọn cô cũng được lên thuyền, ở khoang hạng nhất ở tầng 4. Nói là tầng 4 nhưng thực chất là tầng 3 bởi vì còn có một tầng ngầm. Tầng ngầm được coi là tầng 1 bởi theo thứ tự bình thường mà tính toán.
Tầng 4 là khoang hạng nhất, toàn bộ tầng đều lộ ra vẻ xa hoa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./cuoc-song-tuoi-dep/chuong-498.html.]
Đám Khúc Kha căn cứ vào vé vào cửa mà tìm phòng, trong phòng trang bị giường lớn.
Khúc Kha vội bỏ mũ của Bánh trôi nhỏ xuống, giục: “Giúp em lấy chăn đơn ra đi.”
Hai người lấy khăn trải giường trải ra, lúc này mới đặt Bánh trôi nhỏ xuống. Cậu nhóc cuối cùng cũng thoát khỏi kìm kẹp bèn dùng sức vặn vẹo người. Cánh tay nhỏ đầy thịt như ngó sen bắt đầu lắc lư vung vung múa may, miệng còn rầm rì tỏ vẻ vui sướng.
Khúc Kha thở ra một hơi, than: “Đi đúng vào mùa hè thật nóng.”
Túc Bạch: “Nếu chúng ta không đi lần này sẽ phải chờ đến tận mùa thu. Tuy rằng lúc ấy thời tiết mát mẻ hơn nhưng người thấy thoải mái chắc chắn lại càng nhiều người. Lại nói thời gian lâu, nhỡ có biến cố thì làm sao?”
Khúc Kha gật đầu, mùa hè tuy nóng lại không thoải mái nhưng lượng người lại ít hơn chút.
“Em ở chỗ này chăm sóc Bánh trôi nhỏ, anh đi ra ngoài nhìn một cái.”
Tiểu Đông Tiểu Bắc ở phòng bên cạnh bọn cô, tiếp đến là phòng của mẹ Vương và một người hầu.
Thật ra bọn cô lúc này coi như 6 người ra ngoài nhưng thực tế cũng không phải. Khi lên thuyền, Khúc Kha nhìn thấy có vài người quen mắt. Đây đều là vệ sĩ của Túc Bạch, như người ở cùng phòng với mẹ Vương chính là một trong số đó.
Ít nhất cũng có thêm 6-7 người nữa.
Túc Bạch gật đầu: “Anh lên tiếng, em hãy mở cửa.”
Khúc Kha mỉm cười: “Em hiểu.”
Trong phòng chỉ có một nhóc con không biết chuyện, Túc Bạch cúi đầu hôn chóc cái lên khuôn mặt cô: “Em nghỉ ngơi một lát đi.”
Khúc Kha thuận thế véo nhẹ lên cánh tay anh: “Không được ở bên ngoài xằng bậy.”
Túc Bạch mỉm cười gật đầu rồi ra ngoài. Khúc Kha quay đầu nhìn về phía thằng nhóc thối, thấy tay nhỏ chân nhỏ đầy thịt của cu cậu có chút hơi hồng hồng. Cô vội vàng tìm phấn rôm xoa lên người bế con. Thằng nhóc còn phấn khởi mừng rỡ duỗi chân.
“Chị!” Ngoài cửa truyền đến tiếng Tiểu Bắc.
Khúc Kha vội đứng dậy mở cửa, Tiểu Đông cùng Tiểu Bắc đi vào.
Khúc Kha: “Sao đều lại đây?”
Tiểu Bắc: “Bọn em qua ôm Bánh trôi nhỏ đi chơi.”
Cu cậu ôm cháu trai nhỏ hôn hít rồi nâng lên cao, gót chân nhỏ của nhóc con trực tiếp dẫm lên trên mặt cậu mình.