Cuộc Sống Tươi Đẹp - Chương 68
Cập nhật lúc: 2024-05-22 12:27:52
Lượt xem: 135
Khúc Kha phát ngốc một lúc. Trần biên tập đã xuống lầu, quả nhiên, không lâu sau đã thấy anh một thân sơ mi trắng đi theo Trần biên tập lên.
Khúc Kha: “……” Công việc của ngài thật rộng đó, anh giai ạ.
Khúc Kha yên lặng nhìn anh, vị anh em này còn khách khí gật đầu.
Trần biên tập: “Chú giới thiệu hai người nhé. Vị này chính là Túc Bạch. Nói ra cũng khéo, hai đứa còn là hàng xóm nữa. Chắc ngày thường cũng có nói chuyện nhỉ?”
Khúc Kha: “…… Không có.”
Túc Bạch lắc đầu: “Đúng thật không có.”
Bọn anh ngày thường đến nói chuyện cũng chưa từng có.
Chẳng qua ngẫu nhiên gặp qua vài lần.
Hai người không phối hợp như vậy làm Trần biên tập nhất thời có chút câm nín. Rốt cuộc đã làm việc hơn hai mươi năm, chút chuyện khéo đưa đẩy Trần biên tập vẫn có.
Ông mỉm cười: “Không quen biết cũng không sao, vừa lúc lần này làm quen luôn. Vị này chính là Cao tiểu thư, Cao Nhược Huyên. Cao tiểu thư lần này muốn tìm gia sư cho hai anh em mình. Túc tiên sinh là thân thích nhà chủ biên bọn chú, đã tốt nghiệp Đại học quốc lập trung ương, lại du học hai năm. Hiện giờ đang làm việc ở ngân hàng Hoa Kỳ. Mỗi tuần có chút nhàn rỗi thời gian, cậu nhóc này vừa lúc có thể tới dạy dỗ hai vị tiểu công tử.”
Lý lịch như vậy khiến Trần biên tập giật nảy mình. Ông không thể tưởng tượng được, người như vậy còn phải làm kiêm chức gia sư làm gì.
Hiện tại Trần biên tập càng thêm bội phục chủ biên nhà mình, cũng không biết ông lừa gạt thân thích này thế nào mới khiến cậu bằng lòng làm gia sư nữa. Tuy lời này không dễ nghe, nhưng quả thực “giết gà dùng d.a.o mổ trâu” mà.
*Giết gà dùng d.a.o mổ trâu: gốc chữ Hán là "cát kê yên dụng ngưu đao" (割雞焉用牛刀 hoặc giản thể 割鸡焉用牛刀) hoặc dị bản là "sát kê yên dụng ngưu đao" (杀鸡焉用牛刀). Câu này bắt nguồn từ Sách Luận Ngữ của Khổng tử có nghĩa làm việc nhỏ chẳng cần phải dùng sức lực hay dùng trí lớn.
Vị này quả thực có vốn để kiêu ngạo nên Trần biên tập khách khí hẳn.
Trần biên tập giới thiệu anh giai áo gió, đôi mắt lấp lánh của Khúc Kha nháy mắt mở to hết cỡ, lập tức bị trấn trụ.
Cô nghe đến tên trường của vị Túc Bạch tiên sinh này càng hiểu được, trong thời kỳ bây giờ trường này cực cực nổi danh. Thậm chí Bắc đại cùng Thanh Hoa sau này cũng không trâu bò bằng anh.
*Thanh Hoa - Bắc Đại: Tên hai trường đại học nổi tiếng bên Trung.
Càng không nói đến việc người này còn từng đi du học.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./cuoc-song-tuoi-dep/chuong-68.html.]
Nghĩ đến công việc của anh, Khúc Kha suy đoán, chắc hẳn anh học chuyên ngành kinh tế chuyên nghiệp.
Có điều, g.i.ế.c heo là gì? Lái xe điện lại sao nữa?
So với Trần biên tập cho rằng chủ biên nhà mình lừa thanh niên chưa biết sự đời, lừa gạt người tới dạy học thì Khúc Kha lại cho rằng anh tự mình chọn. Dù sao đến bán thịt heo anh còn làm được cơ mà.
Làm gia sư không phải càng dễ hay sao?
Nội tâm Khúc Kha đã chạy maraton cả 800 vòng, lời nói thấm thía: “Thật là thất kính, thất kính quá rồi.”
Túc Bạch tuy không lui tới với người nhà này nhưng đôi chút tình huống gia đình họ. Dù sao ở cùng một khu, không muốn biết cũng khó.
Anh cũng khách khách khí khí: “Xin chào, nghe nói Cao tiểu thư muốn tìm một gia sư, tôi liền cả gan tiến đến ghi danh. Chẳng qua tôi khả năng không thể dạy học mỗi ngày. Không biết có ảnh hưởng tới Cao tiểu thư không?”
Khúc Kha nhướng mày.
Túc Bạch tiếp tục nói: “Tôi mỗi tuần thứ 2 và thứ năm buổi chiều đều rảnh, mỗi tuần dạy 2 buổi. Nếu em cảm thấy không thành vấn đề, có thể cho hai người họ trực tiếp tới nhà tôi học. Như vậy cũng không ảnh hưởng đến em.”
Khúc Kha cảm thấy như thế rất tiện.
Nói thật, tình huống của Tiểu Đông và Tiểu Bắc không thích hợp học mỗi ngày. Nói sao nhỉ, học cũng cần giảm xóc sau suốt một quãng thời gian buông thả mới tốt. Hơn nữa, như vậy tiện hơn nhiều.
Khúc Kha gật đầu: “Anh nếu đồng ý dạy họ thì phải cảm ơn rồi. Không biết học phí thế nào???”
Túc Bạch: “Mỗi tuần hai buổi chiều, mỗi buổi 3 giờ. Chênh lệch chút có thể đến bốn giờ rưỡi, ở giữa có nửa giờ nghỉ ngơi. Nhà em cần phụ trách chuẩn bị trà chiều, mỗi tháng mười đồng bạc.”
Mặc dù chuẩn bị trà chiều có chút phiền toái nhưng học phí như vậy đã rất thấp rồi. Khúc Kha bởi muốn sớm mời gia sư nên cũng đã hỏi thăm kỹ càng một lượt trước đó rồi.
Nhưng người đọc sách chân chính ít quá!
Nếu nhà người ta bình thường muốn thay đổi địa vị, đọc sách phải tốn bao nhiêu tiền chứ?
Dưới sự khuyến khích của Trần biên tập, hai bên nhanh chóng đạt được nhận thức chung.
Nói thật, Khúc Kha đối vị hàng xóm này vẫn rất tò mò. Cuối cùng vì sao một sinh viên tài cao có công việc chính thức đầy thể diện, sau lưng lại kiêm thêm nhiều công việc thế? Quả thực khiến người ta phải kinh ngạc.
Thế nhưng với giao tình của đôi bên, cô dò hỏi thêm cũng không hay.