Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Cứu vớt phật tu là cái hắc tâm liên - 220

Cập nhật lúc: 2024-10-10 08:58:19
Lượt xem: 3

Linh Sí liên tục truyền tin tức tới: “Là khí tức của Ma tu.”

“Chủ tử, Ma tu trà trộn vào Nam Sở Môn, có lẽ bọn họ đã đưa Cố Vọng đi rồi thì phải?”

Cố Vọng đã tỉnh lại.

Cố Vọng cũng đã biến mất.

Người trước mặt này là Lâm Ngân Chi.

Ba tin tức lập tức tràn vào đầu Khanh Linh, trong nháy mắt nàng không kịp suy xét, đến cùng thì cái nào nghiêm trọng hơn đây.

Nhưng tình huống lúc này cơ bản không nàng cơ hội suy xét kỹ lại.

Nam tử áo đen ở đối diện hình như đã không còn kiên nhẫn, tiếng U Minh Sáo của hắn ta lại một lần nữa vang vọng khắp cả Đinh U Trạch tối tăm.

Lần này không chỉ có U Lang, thậm chí những yêu thú khác cũng tụ tập tới đây.

Thấy Khanh Linh đột nhiên ngây ra, Lâm Ngân Chi khẽ nhíu mày: “Xin lỗi Khanh cô nương, mạo phạm rồi.”

Lâm Ngân Chi nói xong, không đợi Khanh Linh kịp phản ứng, một tay của y đã ôm lấy eo nàng, một thanh kiếm nằm ngang ở dưới chân hai người, Khanh Linh lập tức bay vút lên trời.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./cuu-vot-phat-tu-la-cai-hac-tam-lien/220.html.]

Tiếng sáo yếu ớt trong chớp mắt ngừng lại, ngay sau đó tiếng sáo lại càng liền mạch thông suốt hơn, trong phút chốc bầy sói con trước ngã xuống, con sau lại nhào lên.

Khanh Linh đứng trên thân kiếm của Lâm Ngân Chi, thấy trên tay y đang kết mấy cái linh ấn, không hề lưu tình đánh lên đàn sói dưới đất, nện thẳng ra một cái hố.

Nga

Nam nhân trên mặt đất vì né tránh công kích của y, cũng phi thân lên đứng ở trên một gốc cây, ánh mắt dưới mặt nạ trong đêm tối không thể nhìn rõ, hắn ta nói: “Thiếu công tử đừng làm cho thuộc hạ khó xử.”

Cuối cùng Khanh Linh cũng hồi phục lại tinh thần, người này vừa nói “khó trách không đi che chở cho đại công tử”, chẳng lẽ người của Ma Tộc cũng đến Nam Sở Môn tìm Cố Vọng sao?

Nàng nhìn qua bên đó, hỏi hắc y nhân đang cầm U Minh Sáo kia: “Cố Vọng đâu?”

Động tác của Lâm Ngân Chi ngừng lại, ánh mắt rơi vào người trước mặt, sao nàng biết y không phải là Cố Vọng?

“Câu hỏi này của Quỷ chủ…” Nam nhân cười nói: “Hành tung của đại công tử… sao ta biết được?”

Lâm Ngân Chi rũ mắt, giọng nói chợt nhỏ lại, dùng âm thanh chỉ có hai người nghe được: “A Linh, ngươi đang nói gì vậy?”

Khanh Linh nghe cách xưng hô này thì gần như không thể nhận ra, nàng khẽ mím môi dưới, nghiêng đầu nhìn về phía Lâm Ngân Chi.

Chỉ có Cố Vọng mới có thể gọi nàng như vậy, nhưng mỗi lần hắn gọi nàng như vậy đều kèm theo ác thú vị lẫn trêu chọc, giọng điệu chỉ hắn mới có, không phải kiểu giọng điệu thanh lãnh này.

Huống chi, cho dù có đôi khi Cố Vọng giả làm Lâm Ngân Chi cũng sẽ khiến người ta khó mà phân biệt thật giả, nhưng hắn tuyệt đối sẽ không nói: Để cho nàng rời đi trước.

Loading...