Cứu vớt phật tu là cái hắc tâm liên - 227
Cập nhật lúc: 2024-10-10 10:22:52
Lượt xem: 3
Thanh Tả bỏ cái tay đang chống cằm xuống, chậm rãi xuôi theo lông Ma Điêu, cười nói: “Chắc là tin tức của ta nhầm lẫn rồi.”
“Ừm.” Khanh Linh nhẹ nhàng lên tiếng.
Cái gọi là tin tức chắc hẳn là những thứ mà Ma Tu này đã nói, mặc dù nói quan hệ giữa Thanh Tả và Cố Vọng ở giai đoạn sau không tệ, nhưng hình như chuyện này cũng không quan hệ nhiều tới nàng, cho nên nàng cũng không định nói thêm điều gì.
Nàng còn phải cẩn thận suy nghĩ xem sau khi tới Ma Giới phải làm sao mới cứu được Cố Vọng ra.
Lúc nàng im lặng suy nghĩ thì lập tức muốn ăn gì đó, cho nên cnangfmới cầm mấy miếng điểm tâm từ trong nhẫn trữvật ra.
Nàng vừa mới có động tác, hai người bên cạnh đã cùng nhau nhìn sang đây.
Khanh Linh: “…”
Lại nói, bây giờ chuyện bọn họ nên chú ý không phải là đối phương sao? Sao hai người lại nhìn nàng chằm chằm thế ?
Khanh Linh càng nghĩ càng cảm thấy có lẽ là do hành vi của nàng hơi khiến cho người ta chú ý, vả lại ăn một mình cũng không phải là hành vi tốt.
Cho nên nàng mới cầm tiếp hai miếng nữa ra, trong nhẫn trữ vật của nàng không thiếu nhất là đồ ăn.
Khanh Linh hỏi: “Các ngươi cũng muốn ăn đúng không?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./cuu-vot-phat-tu-la-cai-hac-tam-lien/227.html.]
Nga
Lâm Ngân Chi rũ mắt, nhìn đầu ngón tay của nàng, sau đó thản nhiên đáp: “Đa tạ, chỉ là ta đã tích cốc.”
Khanh Linh gật nhẹ đầu, cũng không ép buộc y, sau đó khối điểm tâm trong tay đã bị tên còn lại lấy mất: “Tốt quá, cám ơn Khanh Linh cô nương.”
Thanh Tả còn đang đeo mặt nạ, hắn ta muốn ăn điểm tâm bằng cách nào đây?
Khanh Linh còn đang thắc mắc, chỉ thấy hắn ta nhẹ nhàng nhấc tay lên, mặt nạ người sói làm cho người ta cảm thấy sợ hãi ở trên mặt lập tức biến mất.
Khanh Linh nhìn khuôn mặt ở bên dưới lớp mặt nạ kia, trong lòng thầm than thở: “Không hổ là thế giới tiểu thuyết, vai diễn phối hợp nhan giá trị cũng không thấp.”
Lúc Khanh Linh nghe hắn ta nói chuyện, nàng còn nghĩ rằng có lẽ Thanh Tả cũng giống như Cố Vọng, là một yêu tinh mê hoặc người khác, nhưng lại không phải như vậy.
Đường nét ngũ quan của Thanh Tả rất sâu, ngược lại hơi có mùi vị trộn lẫn với người hiện đại, không có yêu diễm giống như Cố Vọng, cũng không có trong trẻo lạnh lùng như Lâm Ngân Chi, nhiều hơn mấy phần trầm tĩnh khiêm tốn, làm cho người ta nhìn vào có cảm giác rất xa cách.
Nếu không phải ở trên cổ hắn ta có ma văn, có lẽ không ai nghĩ rằng tên này lại là một Ma tu.
Hắn ta cầm điểm tâm mà Khanh Linh đưa đặt lên miệng cắn một miếng nhỏ, lên tiếng khen ngợi: “Ngon.”
Dứt lời, hắn ta còn khẽ mỉm cười: “Khanh Linh cô nương rất biết cách cư xử.”
Không biết vì sao, chung quy nàng cứ cảm thấy hình như nàng đã từng gặp qua động tác này ở đâu đó.