Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Cứu vớt phật tu là cái hắc tâm liên - 238

Cập nhật lúc: 2024-10-10 10:34:20
Lượt xem: 3

Khanh Linh theo Thanh Tả vào trong, cánh cửa sau lưng cũng theo đó đóng lại.

Khanh Linh thấy trước mặt xuất hiện một cái hắc động rất lớn, trên hắc động có dây xích gia cố, là một cái trận pháp.

Thanh Tả đứng ở cửa động: “Đại công tử đang ở phía dưới.”

Khanh Linh thả mắt nhìn xuống, một mảnh đen như mực, liếc mắt nhìn sơ cơ bản không nhìn đến đầu bên kia.

Cô hỏi: “Phía dưới là nơi nào?”

Thanh Tả: “Đó đáy Tam Giới Sơn của Ma Giới.”

Khanh Linh: “Tam Giới Sơn?”

“Chính là ngọn núi ở dưới Ma Cung này.” Đáy mắt Thanh Tả lộ ra cảm xúc khó hiểu.

Khanh Linh hơi ngẩn ra, cho nên ý nói Cố Vọng bị đè ở dưới Ma Cung, ở Tam Giới Sơn cao vút trong mây này sao?

Cái động này cho nàng cảm giác cực kỳ không tốt, thậm chí còn tệ hơn cả khí tức âm u lạnh lẽo ở Quỷ Giới.

Nga

Khanh Linh nhíu mày hỏi: “Xuống bằng cách nào?”

Thanh Tả hơi nhướng mày: “Đương nhiên là nhảy xuống.”

Từ trên đỉnh núi nhảy xuống chân núi ?

Khanh Linh hơi giật mình.

Thanh Tả nhỏ giọng nói: “Đáy Tam Giới Sơn giống như địa ngục vô biên. Nó được người của Ma giới coi là khe nứt kỳ dị thứ hai.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./cuu-vot-phat-tu-la-cai-hac-tam-lien/238.html.]

“Đi xuống đó thật ra cũng không khác đi xuống địa ngục là bao.” Đáy mắt hắn ta xẹt qua một tia u ám, quay đầu lại hỏi: “Khanh Linh cô nương sợ rồi sao?”

Khanh Linh lắc đầu.

Nàng ngay cả ch.ế.t cũng đã ch.ế.t qua, còn có thứ gì có thể đáng sợ hơn cái ch.ế.t nữa.

Thanh Tả nhẹ nhàng mỉm cười, duỗi tay về phía Khanh Linh, làm một động tác mời: “Vậy chúng ta đi xuống thôi.”

Không biết vì sao, Khanh Linh luôn cảm thấy hơi thở của Thanh Tả lúc này đã tiết chế rất nhiều, trên người hắn ta nhiều hơn một chút mùi vị thần bí khó nói.

Khuôn mặt Thanh Tả lại bắt đầu mơ hồ, Khanh Linh cảm giác ngũ quan hắn ta lại bắt đầu thay đổi.

Thanh Tả không nhận được câu trả lời, lại gọi thêm một tiếng: “Khanh Linh cô nương?”

Khanh Linh tỉnh táo lại, tránh khỏi tay hắn, khẽ lắc đầu nói: “Ta có thể tự mình đi xuống.”

Nàng nói xong, dưới lòng bàn chân lót một đám sương mù, trong nháy mắt từ cửa động nhảy xuống.

Tốc độ nhanh đến nỗi tay Thanh Tả thậm chí còn chưa kịp thu lại.

Biểu cảm trên mặt Thanh Tả gần như lập tức thay đổi, hắn ta gắt gao nhìn chằm chằm Khanh Linh nhảy xuống rồi mất hút ở trong bóng tối, tay từ từ siết chặt thành quyền.

Sau đó Thanh Tả cũng theo sát phía sau, nhảy xuống.

“A Linh, đây là do ngươi tự chọn.” Hắn ta nhìn một bóng dáng khác của mình ở phía dưới, trong màu mắt lờ mờ phiếm đỏ, cúi đầu trầm giọng nói:

“Nếu ngươi đã muốn cùng ta xuống địa ngục, vậy thì đừng nghĩ tới việc đi lên.”

Bất kể ngươi đến cùng là ai.

Loading...