Cứu vớt phật tu là cái hắc tâm liên - 273
Cập nhật lúc: 2024-10-10 11:23:36
Lượt xem: 6
Khanh Linh nhìn ác linh bị bà ta gắt gao trói chặt, tiến lên phía trước vài bước đi tới cạnh ao.
Quanh người nàng nháy mắt bị quỷ khí tối đen vây quanh, gần như không thể thấy rõ sườn mặt của nàng, mà ác linh đang bị trói cũng điên cuồng giãy giụa.
“Có thể Ninh thiếu chủ đã quên, mặc dù thứ bị điều khiển là ác linh, nhưng chủ nhân lại là ta.” Khanh Linh chớp mắt mấy cái: “Ngươi trói bọn họ lại thì có ích gì, chẳng qua chỉ là quỷ không có vô hình mà thôi.”
Nói xong, những ác linh đang bị trói kia đột nhiên phản ứng lại, thân thể biến mất ở trong Xích Trói Hồn thô to nặng nề, lại thần không biết quỷ không hay xuất hiện ở bên người Khanh Linh.
Chúng nó quay xung quanh Khanh Linh, cúi đầu xưng thần.
Cố Vọng đứng ở bên cạnh, ánh mắt dừng trên người Khanh Linh không hề nhúc nhích.
Tiểu Quỷ Chủ ở trước mặt hắn chưa từng lộ ra một mặt có tính công kích như thế, ngay cả khi nàng tức giận cũng chỉ là động mồm động mép cáu kỉnh với hắn mà thôi.
Đó là lý do cho tới nay hắn gần như không để ý đến chuyện nàng là Quỷ chủ, là vua của vạn quỷ, một phương mà người khác vừa nghe đến đã sợ hãi biến sắc, thậm chí cho dù là Ma Chủ hiện tại cũng phải bận tâm.
Là dáng vẻ của nàng quá có tính lừa gạt, hay là bởi vì cho tới bây giờ nàng chưa từng dùng bộ mặt này đối hắn?
Phật châu trong tay Cố Vọng lăn qua lăn lại ở đầu ngón tay, đây là viên mà hắn giúp Tiểu Quỷ chủ chuẩn bị lúc trước.
Bây giờ xem ra, có vẻ như nàng cũng không cần.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./cuu-vot-phat-tu-la-cai-hac-tam-lien/273.html.]
Không thể không nói, cảm giác ở sau lưng được nàng che chở khá tốt, ngoài nàng ra, Cố Vọng chưa bao giờ trải nghiệm tư vị được người khác che chở vô điều kiện.
Hắn như đột nhiên hiểu ra, thở dài: “Thì ra đây chính là cảm giác ăn cơm mềm.”
Lâm Ngân Chi ở bên cạnh: “…”
“Tốt lắm đấy Lâm Ngân Chi.” Cố Vọng cười khẽ: “Ta cảm thấy trên đời này như bỗng nhiên có thêm nhiều chuyện ý nghĩa.”
Nga
Dường như hắn vừa mới đưa ra quyết định gì đó, nói tiếp: “Cho nên ngươi vẫn có thể sống thêm tạm đoạn thời gian, ngươi nên tạ ơn nàng ấy.”
Lâm Ngân Chi nhíu mày, quay đầu lại: “Ngươi vẫn chưa ch.ế.t tâm?”
Cố Vọng bật cười hai tiếng: “Ch.ế.t tâm sao? Lâm Ngân Chi, ngươi là người không có tư cách nói ra câu này nhất.”
Lâm Ngân Chi còn muốn nói thêm gì đó, đột nhiên cảm nhận được một cơn gió mạnh thổi tới đây.
Cố Vọng nhíu mày, ra vẻ vỗ tay hai cái: “A Linh của chúng ta thật là lợi hại!”
Hắn nói: “Bây giờ ta không còn một thân một mình nữa, ghen tị sao?”