Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Cứu vớt phật tu là cái hắc tâm liên - 315

Cập nhật lúc: 2024-10-10 17:03:28
Lượt xem: 0

Khanh Linh nhìn theo bóng lưng hắn, không rõ rốt cuộc hắn đang giận chuyện gì, rõ ràng cũng là hắn không muốn làm bằng hữu, bây giờ còn nổi nóng.

Cộng thêm vừa nãy chỉ là đụng chạm ngoài ý muốn, thật ra cũng không phải nàng thờ ơ, chỉ là nàng cảm thấy lạ, vì thế lúc này nàng cũng thở phào nhẹ nhõm, trở về phòng mình.

Bây giờ Tiểu Kim Uyên đã tỉnh, nó đứng ở trong chậu hoa phơi nắng, cửa phòng vừa mở ra, nó lập tức hừ một tiếng.

Khanh Linh đi qua đó: “Ngươi tỉnh rồi à?”

Tất cả cành lá của Tiểu Mộc Đầu đều quay sang hướng khác, không thèm nhìn Khanh Linh: “Hừ, người vứt tiểu hài tử của mình chạy ra ngoài chơi, không thèm nói chuyện với ngươi nữa.”

Khanh Linh lấy thật nhiều đồ ăn từ trong nhẫn trữ vật ra bày trước mặt nó.

Tiểu Kim Uyên từ từ quay lại, đột nhiên biến thành hình người ngồi trên bệ cửa, đung đưa bắp chân, không hề khách khí cầm hết mấy món đồ ăn kia lên: “Đây là việc các ngươi nên làm à?”

“Đừng tức giận.” Khanh Linh nói: “Là vì sự an toàn của ngươi nên mới không dẫn ngươi đi theo.”

Trước khi hai người đi đã để lại thư cho Tiểu Kim Uyên, làm vậy là để đề phòng có người đến tìm thì cũng có thể khai báo rõ ràng.

Tiểu Kim Uyên lẩm bẩm: “Vậy lần sau ngươi đi chỗ nào chơi vui có dẫn ta theo không?”

Khanh Linh thoáng ngẩn người.

Thật ra nàng cũng không rõ bản thân có thời gian đi chơi vui vẻ hay không, nếu có đương nhiên sẽ dẫn nó theo, nhưng nếu không có thì cũng không thể tùy tiện hứa được.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./cuu-vot-phat-tu-la-cai-hac-tam-lien/315.html.]

“Ngươi vậy mà còn do dự!”

Khanh Linh vội vàng xoa tóc nó, tiếp tục đưa một chút đồ ăn qua: “Có cơ hội hẵng nói.”

Lúc này Tiểu Kim Uyên mới ổn định lại, ấm ức nói: “Lúc các ngươi không có ở đây, mấy người Vân Cửu Phong kia đã đi rồi, chỉ có một mình ta lẻ loi trơ trọi ở chỗ này đợi các ngươi về.”

Khanh Linh liếc mắt thấy trong phòng nhiều thêm mấy món đồ chơi và điểm tâm thừa.

Chắc là Tống Đoan không bạc đãi nó, nhưng cô vẫn thuận theo ý nó trả lời: “Là chúng ta không đúng.”

Tiểu Kim Uyên gật gật đầu, miễn cưỡng tin tưởng, lại hiếu kỳ hỏi: “Có điều, vừa rồi cái tên cẩu nam nhân kia đã nói đến như vậy, sao ngươi không nhân cơ hội này cho hắn thấy tâm ý của mình đi?”

Khanh Linh: “Tâm ý gì?”

Nàng nói xong mới kịp phản ứng, không lẽ nó nghe được mấy lời ở trong viện?

Nga

Tiểu Kim Uyên bày ra vẻ mặt vô tội: “Không phải ta cố ý đâu, không có các ngươi ở đây ta rất nhàm chán, chỉ có thể tâm sự cùng những hoa cỏ này, vừa khéo các ngươi lại đến.”

Ngụ ý: chính là các ngươi để cho ta nghe, trong viện này toàn bộ đều là hoa cỏ, ngươi còn trách ta.

Lần đầu tiên Khanh Linh ý thức được, Tiểu Kim Uyên đúng là một vũ khí lợi hại dùng để nghe lén người khác nói chuyện.

“Không phải ngươi thích hắn sao?” Tiểu Kim Uyên vểnh môi, nhìn có vẻ cực kỳ bất mãn: “Mặc dù ta cảm thấy con người hắn chẳng ra sao, nhưng nếu ngươi thích thì… hắn cũng tạm được, chơi đùa chút cũng không sao.”

Nàng dùng vẻ mặt phức tạp nhìn nó: “Ai dạy ngươi mấy thứ này vậy?”

Loading...