Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Cứu vớt phật tu là cái hắc tâm liên - 33

Cập nhật lúc: 2024-10-09 08:42:27
Lượt xem: 6

Khanh Linh nghiêng đầu, chỉ thấy Tống Đoan đang ngồi trên một cái bồ đoàn trong góc, lúc này đã đứng lên đi về phía cô: “Không phải hôm nay ngươi phải đi rồi sao?”

Khanh Linh thành thật đáp: “Nghe nói đồ ăn chay của Vô Trần Sơn rất ngon.”

Ngụ ý: Ta tới đây để ăn cơm.

Tống Đoan ngây ra một lúc, dường như không ngờ tới Quỷ Tu lại có thể vì ăn chay mà tới Vô Trần Sơn. Y cười haha hai tiếng, sau lại nhận ra tình huống không đúng, lập tức ngậm miệng, cũng quỳ xuống bên cạnh Khanh Linh:

“Thật trùng hợp, chúng ta cùng nhau đi đi. Hôm nay ta tới chậm, dù sao cũng không thể tới quấy rầy đại trưởng lão, cũng đang ở chỗ này nhàm chán.”

Thêm một người bạn ăn cơm cũng không có gì không tốt, Khanh Linh cong mắt: “Được.”

Nga

Lúc cô đang dâng hương, lại nghe Tống Đoan nói tiếp: “Xin xăm ở Điện Cung Linh rất linh ứng, ngươi cũng xin một quẻ đi.”

Khanh Linh suy nghĩ một hồi, hình như nàng không có nguyện vọng gì cả, nhưng đến cũng đã đến rồi, bây giờ nàng cũng không có việc gì, vì thế nàng nhận lấy ống xăm mà Tống Đoan đưa qua.

Nàng từ từ nhắm hai mắt lại, nghĩ thầm: “Liệu mình có thể thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ được không?”

Nghe tiếng thẻ xăm rơi trên mặt đất, nàng mở to mắt.

Tống Đoan nhanh hơn nàng một bước, đọc chữ ở trên thẻ xăm kia: “Là thẻ Thượng Thượng! Vận khí của ngươi tốt thật đấy!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./cuu-vot-phat-tu-la-cai-hac-tam-lien/33.html.]

Mặc dù Khanh Linh không biết cái này là thật hay giả, nhưng tâm trạng cũng theo đó mà tốt lên rất nhiều: “Hình như là lần đầu.”

“Cái gì?”

Khanh Linh nhặt thẻ xăm lên, nhỏ giọng nói: “Lần đầu có vận khí tốt.”

“Vậy thì phải giữ cho thật kỹ.” Tống Đoan chỉ vào cái thẻ xăm kia: “Theo quy tắc của Điện Cung Linh, thẻ xăm do bản thân cầu được có thể mang đi.”

Cặp mắt Khanh Linh thoáng cái sáng rực lên, tay cầm chặt thẻ xăm không buông.

Lúc này Tống Đoan mới đứng dậy, sau khi tìm được người cùng ăn với mình, y cũng hào hứng hơn rất nhiều: “Đi thôi, chúng ta còn có thể đi ra phía sau nhìn thử, Vô Trần Sơn rất lớn.”

Khanh Linh cầm ô đi theo y vòng qua Điện Cung Linh, tới một khu rừng đào.

Điều kỳ lạ là bây giờ không phải mùa hoa đào nở, vậy mà hoa đào ở chỗ này lại nở vô cùng rực rỡ, trên mỗi cái cây còn treo đầy dây vải màu đỏ.

Tống Đoan giống hệt như một người hướng dẫn tham quan, dốc lòng dốc sức giới thiệu cho nàng: “Đây là rừng đào cầu nhân duyên dành cho các thiện nam tín nữ, chỉ là mấy hôm nay đang có Vạn Phật hội, cho nên tạm thời chưa có người nào đi lên, trước kia đã từng có rất nhiều người tới đây.”

“Trong thiên hạ chỉ có chỗ này của Vô Trần Sơn, một năm bốn mùa hoa đào nở rộ, cho nên người tới rất nhiều.”

Y giống như làm ảo thuật, biến ra hai sợi dây đỏ kèm theo một cây bút: “Tới đây, ta đã chuẩn bị sẵn hết rồi.”

Y dùng quạt xếp che mặt, ho nhẹ một tiếng, nhỏ giọng nói: “Thật ra lần này ta đến chính là muốn treo cái này, chỉ là một mình ý nghĩa không được tốt lắm.”

Loading...