Cứu vớt phật tu là cái hắc tâm liên - 393
Cập nhật lúc: 2024-10-10 18:58:47
Lượt xem: 4
Khanh Linh quay đầu lại: “Một lát ta sẽ trở về.”
Cố Vọng cười cười, giơ tay xoa nhẹ đầu nàng: “Ta biết, chỉ bảo ngươi cẩn thận một chút.”
Khanh Linh cảm thấy hắn nói lời này có chút quái quái, nhưng xuất phát từ tâm lý cẩn thận, nàng lập tức gật đầu, theo Thư Nhất rời đi.
Cố Vọng đứng lại tại chỗ, bão cát cuồng loạn thổi tung y phục đỏ của hắn.
Mà hắn lại không hề nhúc nhích, chỉ cầm một viên Phật châu lên, ngắm nghía ở trước mặt nửa ngày, chợt nhỏ giọng nói: “Ngược lại là một cách hay.”
Khanh Linh theo Thư Nhất đi ra xa, nghiêm túc nghe xem hắn muốn nói gì.
Thư Nhất lại đột nhiên hỏi: “Khoảng cách đến nội dung kịch bản cuối cùng không còn xa nữa đúng không?”
Khanh Linh ‘vâng’ một tiếng: “Sau khi lần thí luyện này kết thúc sẽ đến nó.”
Sau lần thí luyện này kết thúc chính là tình tiết Cố Vọng rơi vào khe nứt kỳ dị, chỉ cần ngăn cản một bước này.
Trong nguyên văn, Cố Vọng cũng ở tại nơi này hoàn toàn nhập ma.
Nếu như ngăn được lần này, nhiệm của Khanh Linh coi như hoàn thành.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./cuu-vot-phat-tu-la-cai-hac-tam-lien/393.html.]
Thư Nhất gật đầu, nói: “Lần này, để ta thay cô đi.”
Khanh Linh có chút kinh ngạc: “Sao cơ?”
Thư Nhất dịu dàng nói: “Chỉ còn một tình tiết kịch bản cuối cùng, không phải chỉ cần ngăn hắn rơi vào khe nứt kỳ dị là được rồi sao?”
Khanh Linh trầm mặc: “Nhưng đây là nhiệm vụ của tôi mà.”
Nga
Thư Nhất vốn định kể lại cảnh ban nãy gặp được Cố Vọng, nhưng tên Cố Vọng này tính tình gian manh, nói ra rồi lỡ bị hắn bịp bợm cho qua, Khanh Linh lại để tâm nhiều hơn thì không chừng trong lúc quan trọng sẽ bị ảnh hưởng.
Thư Nhất nhìn nàng, nhớ tới lúc mới gặp Khanh Linh, nàng bình tĩnh đứng ở nơi đó, lời nói khiến cho Chủ Thần và mọi người không biết nên khóc hay nên cười.
Thế nhưng trong số những người đi vào tổng cục, chỉ có nàng là khác biệt.
Không biết Thư Nhất đã ở tổng cục chờ đợi bao lâu, chỉ có một mình Khanh Linh là như thế, nàng chính là người đặc biệt nhất trong số những người có vô số oán niệm mỗi ngày kia.
Nàng dường như đã quên đi những thứ trước kia ở trên tư liệu, chỉ yên lặng làm một người không buồn không lo.
Hắn cứ nhịn không được muốn đi theo quan sát nàng, nhưng nàng luôn mang dáng vẻ này, ai cũng không đến gần được, lại luôn làm cho người ta đau lòng, làm cho người ta tò mò, làm cho người ta muốn quan tâm chăm sóc.
Hắn đưa nhiệm vụ cho nàng làm, đơn giản là muốn để nàng mượn nhiệm vụ thả lỏng bản thân, nhưng chưa từng nghĩ lần này lại mở ra thêm nhiều phiền phức.
Điều càng khiến hắn có cảm giác nguy cơ chính là, Khanh Linh ở đây đã thay đổi, nàng có cảm xúc.