Cứu vớt phật tu là cái hắc tâm liên - 472
Cập nhật lúc: 2024-10-11 13:33:05
Lượt xem: 2
Sau khi Cố Vọng viết xong, hắn khép tay lại, nắm chặt lấy bàn tay nhỏ nhắn của nàng, nhíu mày nói: “Bây giờ quen chưa?”
Khanh Linh: “…”
Nga
Nàng vốn định giả ngu, nhưng cũng không thể giả vờ không biết chữ được.
Không ngờ Cố Vọng lại không hề che giấu chút nào, cứ thế tùy tiện nói ra thân phận của mình.
Khanh Linh không biết đây là cảm giác gì, lúc này nàng không muốn biết cũng phải biết, nàng mấp máy môi: “Ngươi không sợ ta nói cho Chủ Thần biết sao?”
Cố Vọng mỉm cười: “Sợ.”
Khanh Linh buồn bực, vậy thì tại sao còn muốn nói cho nàng biết?
Nàng còn chưa kịp hỏi ra nghi vấn đã nghe Cố Vọng chậc một tiếng: “Sợ nàng hơn.”
Lời này mang theo chút chế giễu.
Khanh Linh ngước mắt lên, đối diện với ánh mắt của hắn.
Thật ra trước đây nàng không mấy chú ý, thì ra ánh mắt của Cố Vọng và Lâm Ngân Chi rất giống nhau, đồng tử của hai người đều là màu đen.
Chẳng qua linh hồn khác nhau, thế nên thứ trong mắt cũng không giống nhau.
Lúc này gương mặt nàng đang phản chiếu trong con ngươi đen nhánh của Cố Vọng, Khanh Linh nghe được hắn nói: “Không nói cho nàng biết, sợ nàng lại tức giận.”
Khanh Linh có chút sửng sốt.
Cố Vọng nhìn nàng, giọng nói hạ xuống chỉ hai người mới có thể nghe được: “A Linh, ta thực sự chưa từng sợ hãi thứ gì.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./cuu-vot-phat-tu-la-cai-hac-tam-lien/472.html.]
“Nhưng khoảnh khắc nàng biến mất, ta thật sự sợ hãi.”
Hắn mân mê ngón tay Khanh Linh, thân thể này của nàng có độ ấm, có thể cảm nhận được.
“Vốn là vì nàng mới tới nơi này, không nói cho nàng thì còn có thể nói cho ai đây?”
“Nói cho hắn cũng được.” Cố Vọng không thèm để ý nói: “Nàng muốn làm gì cũng được, bây giờ nói cho hắn đi, bảo hắn ném văng ta ra ngoài.”
Khanh Linh im lặng rút tay mình về.
Cố Vọng thuận theo buông ra, truy hỏi đến cùng: “Muốn nói cho hắn biết sao?”
Khanh Linh không trả lời mà ngược lại nói: “Ngươi biết rõ quan chấp sự đưa Lâm Ngân Chi về để làm gì mà.”
“Việc này đâu có liên quan gì tới ta.”
Phản ứng trốn tránh không trả lời của Khanh Linh khiến sắc thái trong mắt Cố Vọng càng sâu hơn, điều này chứng tỏ nàng sẽ không lựa chọn nói cho Chủ Thần.
Nhận ra điều này khiến hắn có chút vui vẻ.
Hắn cười nói: “Hắn là hắn, ta là ta.”
Nghe đến đây, trong lòng Khanh Linh như lờ mờ hiểu ra được gì đó.
Cố Vọng đã nghe được đối thoại giữa nàng và quan chấp sự, cũng biết quan chấp sự muốn làm gì, cho nên bây giờ hắn xuất hiện ở trong này…
Chẳng lẽ hắn đã đưa ra quyết định này từ lâu rồi?
Thế nhưng, ngày mai Chủ Thần sẽ xử lý xong chuyện này, sẽ lần nữa đưa hắn trở về thế giới kia, hơn nữa tất cả ký ức ở nơi này cũng sẽ biến mất.
Cố Vọng có biết chuyện này không?