Cứu vớt phật tu là cái hắc tâm liên - 556
Cập nhật lúc: 2024-10-11 15:20:38
Lượt xem: 0
Cố Vọng cũng chưa từng nói một câu nào với hắn, trong mắt dường như cũng không nhìn thấy hắn.
Dần dà, Tống Đoan cũng không qua đó nữa.
Trưởng lão Vô Trần Sơn nói, Cố Vọng là đang chuộc tội.
Ngay cả Tống Đoan cũng cho rằng như thế, hắn không hiểu rốt cuộc Cố Vọng đang nghĩ gì.
Giống như bây giờ, nếu Khanh Linh thật sự bởi vì Cố Vọng mới rơi vào khe nứt kỳ dị, vậy vì sao hai người vẫn còn vui vẻ hòa thuận ở chung dưới một mái hiên được chứ?
Khanh Linh đương nhiên không thể nói tình huống cụ thể cho Tống Đoan, chỉ nói: "Xảy ra chút chuyện ngoài ý muốn."
Lòng Tống Đoan đầy hiếu kỳ.
Cố Vọng chống cằm, chợt lên tiếng hỏi: "Sao ngươi biết nàng ấy trở về?"
Tống Đoan nghe hắn chủ động bắt chuyện với mình, cuối cùng thở dài một hơi, đáp: "Mọi người đều đã biết hết rồi."
"Mọi người?"
"Ai cũng nói Quỷ chủ rơi vào khe nứt kỳ dị ngày ấy đã trở về." Tống Đoan nói tới đây, dừng một chút: "Nên ta mới đến xem thử."
Cố Vọng khẽ nheo mắt: "Nghe nói lúc nào?"
"Hôm qua ta mới nghe nói, hôm nay đã đến đây." Tống Đoan nói: "Nhưng chắc đã truyền đi mấy ngày rồi."
Đầu ngón tay Cố Vọng gõ nhẹ lên mặt bàn, không nói thêm nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./cuu-vot-phat-tu-la-cai-hac-tam-lien/556.html.]
Nga
Thật ra mọi người còn truyền rất nhiều lời, nhưng Tống Đoan không nói.
Từ xưa đến nay, người từ trong khe nứt kỳ dị đi ra sẽ được công nhận làm Ma Chủ kế tiếp, xét cho cùng không có ai mà không bị Ma vật trong khe nứt kỳ dị thôn tính, cho dù có mạnh mẽ đến đâu cũng phải bị Ma vật nuốt chửng.
Chính vì vậy, ma khí trên cơ thể người đi ra tuyệt đối không áp chế được.
Tựa như Cố Vọng lúc này.
Cho nên tất cả mọi người đều đang nói, Quỷ chủ này có phải cũng đã trở thành một Ma chủ hay không.
Nhưng nhìn Khanh Linh hình như không có gì khác biệt, rồi lại có chỗ nào đó thay đổi.
Trước kia nàng vừa thuần khiết lại linh hoạt kỳ ảo, bây giờ dường như đã nhiều hơn mấy phần sức sống, trừ chỗ đó ra, hai đồng tử đều đơn thuần sạch sẽ, không có gì khác biệt.
Người như vậy, sao có thể từ trong khe nứt kỳ dị đi ra được chứ?
Hắn cười nói: "Ngươi không sao thì tốt rồi, trở về là tốt."
Khanh Linh không biết Tống Đoan đang nghĩ gì, nhưng trong lòng nàng lại có chút suy đoán.
Hôm đó Cổ Vũ Yên và Vô Kỳ tới đây chắc chắn không phải chỉ đến xem thử nàng thế nào.
Tin tức này rất có khả năng chính là bọn họ tung ra.
Nhưng mục đích của việc này là gì? Sự tồn tại của nàng và hai người này hẳn là không liên quan gì nhau.
Tống Đoan cũng không phải người mưu mô, thoạt nhìn là thật sự quan tâm đến mình, Khanh Linh nói lên lời tự đáy lòng: "Đa tạ."
Không giống với trước đây, Khanh Linh lúc trước biết mình sắp phải rời đi, thế nên sẽ không kết thâm giao với hắn, nhưng hôm nay không giống.