Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Cứu vớt phật tu là cái hắc tâm liên - 567

Cập nhật lúc: 2024-10-11 15:40:20
Lượt xem: 0

Cố Vọng là một người có lòng nghi ngờ rất nặng, điểm này Khanh Linh rõ ràng hơn bất kỳ ai.

Xét cho cùng, trước đây nàng cũng không chỉ một lần cảm nhận được sát ý của Cố Vọng đối với mình.

Cũng chính vì như vậy nàng mới nghi ngờ, dựa vào tính cách thích thăm dò mọi thứ này của Cố Vọng, vì sao dưới tình huống nàng chưa chính miệng thừa nhận đã phỏng đoán mình có tình cảm với hắn?

Cái từ "tự mình đa tình" này dùng trên người hắn dường như không mấy phù hợp.

Nhưng Cố Vọng đã nói như vậy, Khanh Linh cũng chỉ đành từ bỏ.

Ngày hôm sau, Tống Đoan đưa lệnh bài đại biểu cho Nam Sở Môn của hắn cho Khanh Linh: "Nếu đã tới đây chơi thì muốn đi đâu cứ việc đi đó, không cần phải sợ gì cả, nhìn thấy lệnh bài này chính là nhìn thấy ta."

Hắn ngẫm nghĩ thêm một lúc, lại nhíu mày dặn dò: "Nếu các ngươi nghe được có ai đó ở sau lưng nói huyên thuyên thì cứ nói với ta, ta sẽ xử lý."

Mấy ngày nay hắn thật sự hơi bận rộn, sợ mình tiếp đón Khanh Linh và Cố Vọng không được chu đáo.

Khanh Linh nhận lấy lệnh bài: "Đa tạ."

"Còn một chuyện nữa..."

Nhìn dáng vẻ rối rắm của Tống Đoan, hình như chuyện này hơi khó giải quyết, Khanh Linh cho rằng hắn đang có chuyện gì cần hỗ trợ: "Ngươi nói đi."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./cuu-vot-phat-tu-la-cai-hac-tam-lien/567.html.]

Tống Đoan liếc mắt nhìn Cố Vọng ở bên cạnh, ho nhẹ một tiếng, giọng nói cũng hơi nhỏ hơn: "Có lỗi quá. Lâm huynh là thủ tịch đệ tử của Vân Cửu Phong, từ trước tới nay theo lệ cũ phải có mặt ở đây, ta không ngăn được, nhưng ta đã sắp xếp cho huynh ấy ở Tây viện cách các ngươi rất xa."

Không ngờ Tống Đoan lại bận tâm chuyện này.

Khanh Linh nhìn Cố Vọng, vẻ mặt Cố Vọng vẫn tự nhiên, cũng không cảm thấy bất ngờ.

Tống Đoan quả thực rất quan tâm đến cảm xúc của Cố Vọng, làm được như vậy đã là quá tốt rồi.

Nàng gật đầu: "Ngươi đừng nên cảm thấy khó xử."

Nga

"Các ngươi không ngại là được rồi." Tống Đoan dừng một chút rồi nói tiếp: "Dù sao ta cũng khá hiểu con người của Lâm huynh, mặc dù huynh ấy làm vậy là không đúng, nhưng có lẽ nói ra sẽ tốt hơn, vì suy cho cùng sau này cúi đầu không gặp ngẩng đầu gặp."

Sau khi Tống Đoan đi rồi, Khanh Linh đưa lệnh bài hắn để lại cho Cố Vọng.

Cố Vọng không nhận: "Gì đó?"

"Chàng cầm cái này chắc sẽ tiện hơn đấy."

Nghe vậy, Cố Vọng khẽ cười một tiếng, đặt lệnh bài kia vào tay Khanh Linh, gõ nhẹ vào lòng bàn tay nàng: "Nàng thấy tiện thì ta cũng thấy tiện."

"Không người nào có thể ngăn cản được ta."

 

Loading...